PDA

View Full Version : untitled



gtmt
07-06-2020, 11:03 AM
Tôi đứng trên bờ biển. Con tàu bên cạnh tôi giong buồm trong làn gió sớm, hướng về đại dương xanh biếc. Nó biểu tượng cho sức mạnh và cái đẹp. Tôi đứng trông theo con tàu cho đến khi nó chỉ còn là một chấm mây trắng ngay nơi đại dương và bầu trời giao nhau.

Rồi một người bên cạnh tôi lên tiếng: “Họ đã đi rồi!”

“Đi đâu"?

Đi khỏi tầm nhìn của tôi. Chỉ vậy. Cột buồm vẫn to lớn, hùng vĩ như khi nó vừa rời khỏi tôi. Con tàu vẫn có thể chuyên chở chuyến hàng sự sống sang bờ bên ấy.

Cái dáng mỗi lúc nhỏ dần đi chỉ là trong mắt tôi, không phải nó. Và ngay khi người bên cạnh nói: “Họ đã đi rồi!” Thì có những con mắt khác đang trông thấy con tàu xuất hiện, và những tiếng nói vui mừng vang lên: “Họ đến rồi!”

Và đó là chết...

(dịch từ bài viết của tác giả Henry Van Dyke)

gtmt
07-10-2020, 08:19 AM
hôm nay lần thứ hai nghe tiếng má cười. có lẽ sau cái đêm má thấy các con khóc vì sợ má theo ba. có lẽ má nhận ra không chỉ má mà còn các con - dù có già như thế nào - vẫn chỉ là đàn con nheo nhóc nương nhờ tình thương của má

ngày mưa dầm dề. từ xa lộ, về nhà ba má, từ nhà ba má, về lại lincoln. con đường mù mưa. những cánh rừng nhoè mờ xanh. những thửa ruộng nhoè màu đất nâu. chân trời chìm trong màn mưa xám. tự nghĩ có lẽ con đường sau khi chết cũng như thế này - như quen rồi lạ. tiếng mưa trước khung kiếng, bên tai, trên mặt đất. lách tách, rào rào. cõi này có khi đẹp thật mơ hồ. có khi mơ hồ thật rõ rệt

khu vườn ướt sũng. không còn ai gieo trồng, rau dại mọc đầy. những cây cải non, những cọng ngò mọc từ hạt rơi hồi năm ngoái. ngậm ngùi đứng ở góc vườn, nghe nỗi buồn tợ hồ từ vô thỉ - sâu thẳm trong từng tế bào

tần ngần hỏi không biết giờ ba đang ở đâu. có bình an hay không. rồi lắng nghe. đâu đó có tiếng bồ câu vọng lại. rồi im. chỉ còn mỗi tiếng mưa rơi

gtmt
07-29-2020, 07:47 PM
- hơi mưa quyện thoảng hương trầm
lần theo hương gió đường trần thêm xa -

gtmt
08-08-2020, 08:24 PM
a reader must have a writer. the writer exists because of the reader. they can be two separate entities or one whole being. in this case the latter performs both acts – at times simultaneously, at times intermittently

language – contrary to the popular concept – is that which is not spoken. it is the gap between words, the silence among noises. it is the most sincere and authentic. when no scribbling appears on paper, the act of writing continues in a different form – invisible to the eyes but read by the heart

that which is eager to show sometimes can be stripped off of its identity, masked with layers of decorations to please the public. in this case, there is no writer but only a word craftsperson – organizing and piecing together the symbols – empty and meaningless

gtmt
08-31-2020, 08:15 AM
những đồi dã quỳ đầy nắng. những cánh đồng xanh gợn sóng gió. lũ chim sẻ nâu lích chích trên cọc rào. những cánh bướm trong vườn hoa trắng. âm thanh vô tận của bầy ve. những cánh ong rì rì trên bụi hoa sage tím. những vạt khói trắng chiếc phi cơ nào đó để lại trên nền trời

những đến đi

đêm xa lộ một vạt sương mỏng ủ ánh trăng nhàn nhạt. rộn rã tiếng côn trùng trong bờ cỏ. gió khuya lành lạnh, sóng sánh ao nước giữa đồng

gtmt
09-22-2020, 09:34 AM
hình như từ đầu hè, mỗi chiều, khoảng sau 6pm, bạn ấy sẽ xuất hiện trong vườn rau. có khi lấp ló ngoài cổng rào nếu thấy bóng người. có khi bất ngờ, không kịp chạy, bạn ấy phóng vô bụi mộc hoa, giương đôi mắt tròn xoe, meo lại khi mình cầm tô thức ăn ra gọi

lưng bạn ấy phủ một màu đen, chạy xuống hai bên mắt. phần mõm và bụng màu trắng toát

hôm nào trời nắng, mình để thức ăn dưới gốc cây táo. hôm nào âm u, mưa, mình để dưới bụi rậm mộc hoa

mùa lạnh lại sắp về. chắc phải tìm cái nhà nhỏ cho bạn ấy tránh mưa tuyết. nghe nói năm nay sẽ là một mùa đông lạnh lẽo, khắc nghiệt

mong rằng rồi tất cả bình yên

ốc
09-25-2020, 09:17 AM
Nhớ tặng cho bạn ấy một khẩu trang, áo len và găng tay.

gtmt
09-25-2020, 03:27 PM
có lẽ bạn ấy biết loài người mang bệnh cỡ nào nên luôn giữ khoảng cách xã hội bác ốc ạ. kiểu này an toàn hơn : )

ốc
09-26-2020, 07:47 PM
Dặn bạn ấy khi băng qua đường phải cẩn thận. Use crosswalk. Look both ways.

gtmt
09-28-2020, 11:21 AM
hổm rày hơi bận nên không gặp bạn ấy, khi gặp sẽ chuyển lời ạ

gtmt
10-05-2020, 10:24 AM
những ngày này –

người ta xây thêm văn phòng. những chiếc xe tải chở vật liệu. những người đàn ông đội nón vàng. tiếng búa gõ từng hồi. mùi gỗ thơm từ những hạt mùng cưa

nhớ những buổi xế trưa loanh quanh bên hiên nhà, xem ba bào gỗ. những thanh gỗ được ba và anh hai vác từ rừng sâu về cùng những miếng dứa, tàu cọ làm nón. những mảnh gỗ bào vàng nhạt, vân tía cuộn như những con sóng nhỏ to rơi xuống lớp mùng cưa trên nền đất. mùi gỗ tươi ngọt ngào xen lẫn một chút cay nồng

bóng cây bưởi già đổ xuống hiên. gió lay lay những chùm hoa nắng

bàn tay ba chai sạm. tấm lưng trần cháy đen ướt đẫm. lâu lâu ba ngưng cho con gái nhặt những mảnh gỗ bào đẹp và thò ngón tay quét lớp mùng cưa mới vào chiếc mo tre

buổi trưa thi thoảng có tiếng gà mẹ túc túc gọi con. những nắm lông vàng nhỏ gọi nhau chiêm chiếp

cây chanh già xanh lá. tàng cây rộng. gió lấp loá trắng ngần những chiếc hoa thơm

gtmt
10-09-2020, 02:32 PM
the cycle runs and stops on friday. time seems to stand still. the intense agony in silence. you cant hear anything but the deafening pain as the images rerun. one after another. like a knife slowly twisting, digging in the bleeding wound

probably it's easier to break down, cry several times and move on. instead, it's just silence. pitted dark in the abyss

how many times have you gone through this? how many lives have you lived and yet haven't been able to fully grasp its nature? how many lives have you wished you were never born?

probably countless

eventually, morrow will come. another cycle begins as the sun rises. this is how you get born and die

and to live - is both

gtmt
11-12-2020, 03:23 PM
chuyện kể rằng có hai cậu bé cãi nhau về một bài toán. cậu học trò bảo 2 + 3 = 5, cậu kia lại bảo 2 + 3 = 4

cả hai cãi nhau toé lửa

ông thầy trong nhà thấy vậy, mới kêu cậu học trò vào đánh cho một trận

cậu học trò ấm ức:
-2 + 3 bằng 5 thì có gì đâu mà sai, sao thầy đánh con?

ông thầy nói:
-ta đánh không phải vì con cộng sai, mà vì con biết mình đúng mà còn đi cãi!

Mang Mộc
11-12-2020, 03:36 PM
Và cuối cùng cái đứa đúng phải chừa.
Rồi thế đó......

Mang Mộc
11-12-2020, 09:24 PM
Chuyện kể, xưa…

Tại khu rừng nọ, có nhiều loại thú hiền lành ở chung chạ với nhau.
Thương buôn, bộ hành, những nơi xa, tìm vào thị trấn, cũng tắt ngang đấy. Đôi khi, họ dừng lại nghỉ chân và có kẻ còn mắc võng, giăng lều ngủ qua đêm.
Lần nào đó, sau cơn giông to, bão lớn … Một con sói hoang dữ lạc đến, chọn hốc, chọn hang, tọa sơn lâm hùng cứ. Những loại thú hiền bỗng hóa thưa dần. Nhiều bộ hành dọc, ngang, nhiều khi mất tích. Có kẻ may mắn thoát hiểm, báo lên quan… Và, nhiều thợ săn được tuyển chọn để tìm săn ác thú. Nhưng, con sói đó là loại rất quỷ quyệt, nên sau nhiều tháng, đám thợ săn đều bỏ cuộc và chỉ mang về được những mảng xương, mớ thịt của huơu nai còn dấu răng sói dữ.
Chẳng những rừng trở nên thưa thớt động vật, mà dân chúng gần khu cũng bỏ đi vì đôi khi sói lẻn về ban đêm cắn chết cả trẻ em và giết cắp gia cầm.
Ngày kia, một vị sư “từ đâu, đến đâu” không ai biết, áo cà sa, tay nải, đã quá trưa. Có vài người thấy, can ngăn và bảo rằng, rừng có thú dữ, sư nhập sơn lâm một mình sẽ không an toàn và họ kể lại những điều ghê rợn. Sư chỉ mỉm cười, rồi sau đó, tiếp tục vừa niệm vừa đi … Khi đến dòng suối, định múc nước uống cho đỡ khát, thì thấy bóng con sói to ẩn hiện, rập rình. Vị sư này, ngoài việc đạo tràng tu hạnh, còn rất giỏi võ và luyện tập thường xuyên … Việc gì đến phải đến …. Sói bị nhiều cú đau đớn, phải bỏ đi, nhưng nó vốn là thứ dã man nên cứ âm thầm từ xa theo dấu để chờ cơ hội.
Chiều mờ dần, đêm tới…. Sư mới ngồi xuống, dựa một gốc cây trầm tư mặc niệm, nhưng mỗi manh động của con thú đều không qua khỏi thị, thính của ngài. Vì nhân từ, không muốn sát sinh, nên ngài phải phát huy nhiều động tác, âm thanh hòng hù dọa sói dữ. Nhưng cuối cùng, chẳng còn chọn lựa nào khác hơn, chỉ khác là chiến đấu lần này, vị sư bỗng nhất định muốn xuống tay hạ sát.
Sáng hôm sau, nơi bìa rừng gần thị trấn, người ta thấy một vị sư, áo cà sa be bét máu, đang lôi xác con sói giữa lúc lưa thưa thị dân qua lại.
Lát sau, cả trăm người vây lấy vị sư .... Có kẻ trầm trồ khen ngợi, có người dè bỉu chê bai. Rằng sói không còn, rừng sẽ bình yên, khỏi ô uế, chết chóc. Rằng đã tu hành mà còn phạm giới sát sinh.
Ở thị đường, quan thưởng cho sư mấy đồng tiền, nhưng sư không nhận, chỉ xin được cho thau nước để rửa vết máu lấm cà sa và trên tay, trên mặt. Quan cũng hỏi tại sao - sát giới là điều cấm kỵ của nhà Phật mà sư lại không kiêng. Sau một vài câu niệm, sư thủng thỉnh trả lời:
“Thưa ngài, tôi phạm sát giới chỉ là điều bất đắc dĩ, nhưng giết một con ác thú để có thể cứu đi hàng trăm, nghìn con thú khác thì tôi vẫn xin chịu tội”.
---
Thế nên, tu cũng có nhiều hạnh… Như trong “Thoát Vòng Tục Lụy”, Ngọc Lâm là một vị tu theo hạnh của Phật, nhưng Ngọc Lam là tu theo hạnh Bồ Tát. Cứu Ngọc Lâm khỏi nanh vuốt của Ngô Sư Gia là Ngọc Lam cũng đã vì tu mà nhập thế vậy!

gtmt
11-18-2020, 09:41 AM
"Nếu có thể gom lại xương của một người trong vòng luân hồi, và nếu xương ấy còn nguyên vẹn, thì nó sẽ như một thạch trụ, một chồng, một đống, khổng lồ bằng quả núi Vepulla.

"Đã lâu rồi, con đau khổ vì cái chết của một người cha, người mẹ, người con, người anh, người chị, và trên con đường dài, mỗi khi đau khổ là con khóc, khóc mãi như vậy trong cuộc hành trình xa xôi. Nước mắt đã rơi, còn nhiều hơn nước trong bốn biển.

"Đã lâu rồi, máu của con đã đổ giọt khi bị chặt đầu, trong những kiếp sống dưới hình thức bò, trâu, trừu, dê v.v...

"Đã lâu rồi, con đã bị cầm tù vì tội trộm cắp cướp giựt hay dâm loàn và đã bị hành quyết. Trong cuộc hành trình xa xôi, máu con đã đổ ra còn nhiều hơn nước trong bốn biển.

"Và như vậy, đã lâu rồi con phải chịu biết bao là đau khổ, biết bao là bức rức giày vò, biết bao là vận xấu và choán đầy biết bao nhiêu nghĩa địa. Đã lâu lắm rồi, con bất mãn với bao nhiêu hình thức sinh tồn. Đã lâu lắm rồi, đã quá lâu, quá đủ để bây giờ con ngoảnh mặt quay lưng, tìm một con đường khác để lánh xa tất cả".

(The Book of the Gradual Sayings I, cited in Đức Phật và Phật Pháp)

gtmt
11-24-2020, 01:53 PM
những ngày này -

cái chết rất thật
khổ đau rất thật

lại một người nữa ra đi, sau hai tháng ròng vật vã. một mình trong bệnh viện, không ngôn ngữ, không người thân. hơi thở là cái ống nhựa xuyên qua cổ họng. tôi cảm nhận được cái hoang mang, cô đơn, sợ hãi của ông; nỗi đau đớn tuyệt vọng của người vợ già và bầy con bên ngoài; và những vỡ oà khi nhận cuộc điện thoại từ bác sĩ

hai hôm rồi trời mưa lạnh buốt. những cơn mưa rả rích bên ngoài ô cửa. những chùm hoa trắng hôm hè đã nhuốm màu nâu sẫm. những vạt cỏ úa vàng. hàng cây trụi lá. khu vườn vắng bóng chim. chậu nước đọng rải rác vài chiếc lá nâu sũng nước

đêm trở mình tìm giấc ngủ trong tiếng gió tạt những hạt mưa lách tách bên phòng. nghe trong muôn trùng nỗi phù du xoay vòng cùng những u mê nhân loại. thân quen mà xa lạ. mỗi hơi thở này - tợ hồ từ vô thỉ - phảng phất, mong manh

gtmt
11-29-2020, 07:04 PM
https://i.ibb.co/dcDJ09y/1-copyrx-t3.jpg (https://imgbb.com/)

nguyễn
11-30-2020, 07:18 AM
Bên ấy đã có tuyết rồi sao...

gtmt
12-01-2020, 08:25 AM
tuyết rơi rồi, tan rồi

ốc
12-01-2020, 08:40 AM
... to squeeze the tears out,
but words happened -

that's not "not a single thing"

could they be the crystals of sadness?

nguyễn
12-01-2020, 12:59 PM
... to squeeze the tears out,
but words happened -


Phục bác Ốc. Luôn tìm ra lối thoát.

gtmt
12-02-2020, 08:29 AM
words have limits, unless the speaker is from ốcford

gtmt
12-15-2020, 08:24 AM
for a star to be born,
there is one thing that must happen:
a gaseous nebula must collapse.

so collapse.
crumble.
this is not your destruction.

this is your birth.
― Zoe Skylar

gtmt
01-14-2021, 01:29 PM
gloomy, windy, cold winter day
dry brown hydrangea flowers quiver by the window
tan patches of grass in the dry pond
gray old wooden fence pickets
not a sign of birds

gtmt
01-15-2021, 09:47 AM
- ngày bão tuyết. gió trắng mù. góc ô cửa kiếng phủ một lớp xốp dày. chiếc lồng chứa hạt cho chim. chậu nước. tô thức ăn. vườn hồng khô lá. thềm nhà vắng dấu chân của gã mèo hoang -

gtmt
02-08-2021, 10:44 AM
những ngày nhiệt độ tụt xuống mấy mươi âm. gã mèo hoang không xuất hiện vào những hôm tuyết rơi. gã sẽ đợi ở góc nào đó, cho tới khi cái màn hoa trắng ngưng đổ, gã sẽ đi một vòng quanh xóm - dừng lại những ngôi nhà có thức ăn. bao giờ gã cũng sẽ tới cái góc thềm khuất gió, nhấm nháp một ít, vểnh cặp tai đen ngó trời mây nước một chút, rồi mới thong thả băng qua đường


bên kia đầu thềm là chiếc lồng đựng hạt thức ăn cho chim. những hôm tuyết rơi, góc thềm lích chích đôi vợ chồng sẻ cánh đen. cái thùng xốp lót rơm cho gã mèo trở thành ngôi nhà trú đông của họ. gã mèo cũng chẳng có vẻ quan tâm đến đôi vợ chồng sẻ, hay thậm chí cái ả chuột nhắt thi thoảng xuất hiện ngay tô thức ăn và nước uống của mình


chỉ có mỗi hai thằng mèo trong nhà - mỗi khi gã xuất hiện - lại rộn ràng, nhốn nháo


tháng hai là những ngày đất trời trắng xoá. những đồi tuyết hoà với màn mây trắng hắt vào không trung một thứ ánh sáng chói loà. thi thoảng hiếm hoi được vài buổi nắng. những tia ấm mỏng manh rọi trên cành hồng khô lá. khi ấy, gã mèo hoang sẽ đến - nán lại một chút - lâu hơn

ốc
02-08-2021, 01:17 PM
Hồi mới sang Mỹ hay coi chương trình "Wild America with Marty Stouffer" trên đài PBS. This is a bit like that, but on HDTV.

I always have a soft spot for feral felines as they were abandoned by someone who loved them once upon a whim.

gtmt
02-08-2021, 03:26 PM
have you watched the Our Planet documentaries narrated by Sir David Attenborough? beautiful images and yet so sad to see how much the human species has been destroying this precious home

ốc
02-09-2021, 08:59 AM
That's why god kicked them out. Rogue tenants.

(I can't stand his tired, struggling-for-air, nursing-home voice.)

gtmt
03-20-2021, 06:14 PM
từ phòng b2, lầu 5, khu chuyên khoa của bệnh viện là một khung hình vuông đất, trời của phố

sân thượng khu vực đậu xe. những vũng nước đọng từ cơn mưa đêm trên nền bê tông trắng xám
một chiếc xe pickup màu trắng đầy nhánh cây và lá mục. hai người đàn ông bận đồng phục lao động, quần đen áo sơ mi xám thẫm
hai khu sân chơi yên tĩnh. những cây cầu tuột màu vàng. những thanh sắt màu bạc xây hình chiếc xe con, một băng ghế gỗ dành cho hành khách
những ô hình chữ nhật lún phún cỏ non
những lối đi bê tông màu xám trắng
những cành cây ven đường chưa trổ lá
những mái nhà nâu sẫm
những ngôi nhà cũ kỹ. vách sơn trắng. vách đá đỏ nâu
một người đàn ông áo thun đen, quần jean loay hoay ở góc sân trước ngôi nhà vách đá vàng nhạt. gara nối cạnh màu xanh da trời. chiếc xe pickup màu đỏ rực
con đường chạy vòng từ bên phải sang bên trái ô vuông khung cửa
thi thoảng vài chiếc xe chạy qua – một hướng, khoảng cách chừng hai-ba phút
xa nữa là một rặng cây
một dòng xe
những mái nhà
những ngọn cây tít tắp
những khoảng không mây trời màu trắng xám
những bóng chim bay

gtmt
03-21-2021, 01:03 PM
bảy tuổi. má sanh thêm đứa em. khi em sáu tháng, má lại buôn bán xa nhà. chị nửa buổi đến trường, trưa về trông em

gia đình chật vật. chị gầy nhom, bé xíu. mái tóc ngắn ngủn. chị bế em đi chơi. đi dạo xóm. khu xóm có những hàng rào lá trà trắng bụi. những con đê lao xao hương lúa xanh rì. những con chuồn chuồn kim chập chờn trên ao nước. chị bế em. hông chị chai sần. bộ đồ hoa của chị ố màu cũ kỹ. bầy gà con lông vàng ríu rít theo mẹ ở góc sân

trưa xế. chị đặt em lên võng. mắt chị đen tròn nhìn em nằm ngo ngoe. chị pha trò. chị hát. khi em khóc to, chị hát to. đong đưa chiếc võng thật cao. gió lùa theo 2 chị em. tóc chị lòa xòa. những quả trứng gà nắng trên mái nhà rơi xuống nền đất

có con chim là chim chích chòe. em ngưng khóc. nhìn chị. chị toe miệng cười. em thích chị hát to há? hay em thích bài con chích chòe? em không trả lời, búng đôi bàn chân nhỏ xíu, u ơ

gtmt
04-11-2021, 10:38 AM
https://i.ibb.co/JQTfGGk/12961583-1722113828013354-7409325924890468769-n.jpg





-chiều còn chút nắng

gtmt
08-06-2021, 02:30 PM
loud silence -
among hazy days
scorching sun

gtmt
09-17-2021, 03:40 PM
it is not this or that or nothing something
or who where why
it just is

when i simply let go
you will know

gtmt
10-05-2021, 09:32 AM
https://i.ibb.co/7zR9KFy/IMG-5927.jpg (https://ibb.co/dcLhDyK)



. thứ ba

gtmt
10-15-2021, 10:03 AM
.
rồi thì giấc mộng không là mộng
đêm nói tào lao chuyện của thơ
ta biết người yêu ta bằng chữ
chữ cạn, tình bay, gió bụi mờ

gtmt
02-07-2022, 11:53 AM
.
gã mèo hoang lưng đen, bụng trắng tối qua bị xe đụng chết. khi đó không rõ gã đang băng qua đường từ bên kia hàng xóm hay từ sân nhà mình. khi phát hiện, gã đang nằm bất động bên lề đường, trước driveway

5-6 năm. ngày nào gã cũng đi một vòng lớn - từ khu văn phòng làm việc về tới khu xóm mình ở. gã ghé từng nhà tìm thức ăn. có hay không, gã vẫn đều đặn, nhật trình. điều gì đó trong cái dáng nhỏ bé chạy lấp xấp ven bờ cỏ, trên con đường rộng lớn làm gã càng trở nên cô đơn, lãng tử. mùa hạ rồi sang đông, chỉ khi nào độ âm tụt quá thấp mới không thấy bóng gã


khi con người gặp cảnh đau đớn tột cùng, họ sẽ không khóc, ngay cả gào thét lên cũng không thể. người chung quanh không hiểu có gì đâu một con mèo hoang mà phải như thế. có lẽ họ chưa từng dừng lại, lắng nghe tiếng meo nhỏ nhỏ và đôi mắt đen tròn từ góc rào của gã. cũng chưa từng lặng nhìn cái dáng nhỏ bé chạy bôn ba tìm miếng ăn giữa thế giới rộng lớn chen chúc loài người này


gã đi rồi. gã mèo hoang lưng đen, bụng trắng. liệu gã có nhận ra mình đã chết rồi không? hay sau khi rời xác, vẫn tiếp tục thói quen mỗi ngày? mùa đông rồi sẽ qua, mùa xuân sẽ tới. gã sẽ về đâu nơi gió cát bụi đường?

gtmt
02-14-2022, 03:49 PM
.
"sự sống là gì? là ánh chớp nháy của con đom đóm trong đêm. là hơi thở của con bò tót trong mùa đông. là cái bóng nhỏ vụt qua đồng cỏ rồi biến mất trong ánh chiều tà"

(dịch từ câu của Chief Crowfoot)

gtmt
02-23-2022, 11:28 AM
https://youtu.be/a0RLS40Qh-A

gtmt
03-10-2022, 10:02 AM
.


lâu lâu ranger ra ngoài, mang về một con chuột nhắt. hắn tha con chuột lên balcon, cào cửa. khi sen không thấy, hắn ngoắc mồm gào lên, đánh rơi con chuột xuống sàn

khi đó, sen chạy ra, túm đầu hắn xách vô nhà, hối con chuột mau chạy. con chuột khốn khổ chưa tỉnh hồn vội lồm cồm bò chạy

ranger bị nhốt trong nhà, nhìn sen thả con mồi mình vất vả bắt về tặng, giận ghê gớm. hắn gào lên, đòi ra ngoài bắt lại

sen nhẫn tâm, chối từ quà của hắn

gtmt
03-17-2022, 10:11 AM
"Này Pooh," tôi lên tiếng. "Sao cậu không bận rộn nhỉ"?
"Vì hôm nay là ngày đẹp trời," Pooh trả lời.
"Vâng, nhưng---"
"Sao phải làm hỏng đi một ngày như vậy"?
"Nhưng cậu có thể đang làm điều quan trọng gì đó," tôi nói.
"Tớ đang làm đấy mà," Pooh trả lời.
"Thế à? Ðiều gì"?
"Lắng nghe".
"Lắng nghe điều gì"?
"Lũ chim. Và con sóc ở đằng kia".
"Chúng đang nói gì"? Tôi hỏi.
"Chúng đang nói hôm nay là ngày đẹp trời," Pooh đáp.
"Nhưng cậu đã biết điều đó rồi".
"Vâng, nhưng nghe ai đó cũng nghĩ như vậy thì rất tuyệt".

(Winnie the Pooh)

gtmt
05-26-2022, 12:30 PM
tối sắp đi ngủ, đột nhiên alex chạy vô ôm má khóc như mưa. má hỏi chuyện gì. alex nấc một hồi mới nói: "con đã xong cấp 1. sau hè là lên cấp 2. con lớn lên có nghĩa ba má già đi. con không muốn ba má già chết bỏ con lại!"

.
cái ngày cuối năm cấp 1 của mình thì sao nhỉ? đó là một buổi sớm nắng vàng. mình và lũ bạn ngồi ngay ngắn trên sân trường bằng đất. những khóm hoa mười giờ rộ nở. những cây bạch đàn rì rào cành lá. khi mỗi đứa bạn được đọc tên là tiếng reo hò tràn theo, nhất là bạn quang xóm trước vì những trận roi đợi sẵn ở nhà

ngày cuối năm các bạn trở nên thân thiết, đáng yêu hơn. ngay cả bạn lớp trưởng và đám con trai hay chọc phá. ngay cả thầy chủ nhiệm từng khẽ đỏ tay mấy đứa trong những giờ luyện toán. ngay cả đứa con gái sau trường từng ném đá vào mình

con đường từ trường về nhà có chút man mác như vạt gió thoảng qua làn tóc, rồi theo những cánh bướm tung tăng theo hàng hoa dại ven rào. khi ấy, ba má là vĩnh cửu - không sinh, không diệt - tự nhiên có mặt khi mình ra đời và sẽ mãi như thế

tuổi thơ không có những giọt nước mắt tử biệt sinh ly

.
tháng năm nơi này có những ngày mưa dầm. khi tạnh là một vạt nắng hanh mỏng trải trên khu vườn sũng nước. gió lay lay cành táo. những đóa hoa snowball trắng phủ kín lối ven nhà. thi thoảng, đôi ba bóng chim sà xuống, rồi vút lên, theo tầng giao động của tiếng phong linh, khuất dạng

gtmt
07-13-2022, 09:48 AM
-and how big are our sufferings? - he asks
-as big as we see, as small as we see, as nothing as we realize

after all, we are waves of energy that belong to nowhere and everywhere; we are each other and not each other

.
rare days of stillness among exhaustion and chaos

GenieNguyen
07-13-2022, 09:14 PM
.

if sufferings can be measured, then it is still sufferable ...
would you call that desperation or hope ?

.

.

gtmt
07-14-2022, 08:01 AM
hope is a form of despair

GenieNguyen
07-28-2022, 08:54 PM
.


then there always be hope !
and faith is what human clings on
to differentiate hope from despair
to live on




.

gtmt
11-09-2022, 11:33 AM
https://i.ibb.co/7JfcDpT/autumn-sunlightrx.jpg (https://ibb.co/svfS41D)





.in that rustling autumn sunlight

gtmt
04-03-2023, 08:34 AM
thực ra bạn có rất nhiều điều muốn nói. quá nhiều thứ đã xảy ra. quá nhiều thay đổi


rồi bạn lại chẳng có gì để nói


nó như một cơn lốc cuốn bạn vào trong ấy. điều duy nhất bạn có thể làm là cố thoát ra ngoài. những điều khác đều xa xỉ


hoặc lẽ bạn đã nhận ra -
sự thật của cuộc sống không phải thế này|thế kia mà ngôn từ có thể diễn đạt
mọi thứ vốn dĩ như là


.
hình dung cõi đời này là một ngôi trường, và bạn là đứa học trò cứ học hoài một lớp

ốc
04-03-2023, 11:52 PM
Hồi xưa lớp bốn cô giáo lúc ban đầu rất nghiêm nghị làm đám học trò kiêng sợ, nhưng từ từ cái mặt nạ đó mỗi ngày bớt hiệu nghiệm, cô giáo có lần khóc thút thít vì có đứa đi bán hàng rong ở bến xe vô lớp ngủ gật. Lương sư như từ mẫu. Cuối năm cả lớp đòi ở lại lớp để học tiếp cô giáo cũ. Cô nói các em phải lên lớp còn cô ở lại.

Nếu bạn cứ ở lại hoài một lớp, có khi bạn là cô giáo chứ không phải học trò. Just maybe.

Triển
04-04-2023, 08:57 PM
Hồi xưa lớp bốn cô giáo lúc ban đầu rất nghiêm nghị làm đám học trò kiêng sợ, nhưng từ từ cái mặt nạ đó mỗi ngày bớt hiệu nghiệm


Nhớ mặt cô giáo từ tiểu học lớp ... 4, là không bình thường nha. Con nít quỷ mà.

"Không gì đố thầy (Ốc) nhớ dai".

gtmt
04-18-2023, 10:30 AM
chào bác Ốc và bác Triển

gtmt
08-11-2023, 01:15 PM
nép dưới chậu cây bồ đề, mỗi đêm xám sẽ đợi người đàn bà trong bếp. sau khi rửa dọn xong bát đĩa, người đàn bà mở cửa, bước ra sàn gỗ, chào xám. theo thói quen tự vệ của mèo hoang, xám khè một cái rồi chạy ra xa vài bước. người đàn bà lấy cái tô của xám vô nhà. xám chạy lại cửa đứng chờ. khi người đàn bà trở ra, xám vội chạy tới góc sân cạnh vườn rau, nơi bà ấy hay đặt tô thức ăn của xám, cách chậu nước trong vài bước

xám xuất hiện từ khi nào chẳng rõ. có lẽ chừng hai năm trước, hay lâu hơn thế nữa. bởi lẽ như thế vì hai thằng mèo nhà vẫn thản nhiên nằm hóng gió ngoài sân mỗi khi xám đến, có khi còn chạm mũi chào nhau. thậm chí thằng ranger vì bênh vực xám mà mùa thu năm ngoái đã đánh nhau với thằng cáo, xước cả mặt

sau khi ăn xong, xám leo trở lên sàn gỗ, liếm láp tay chân, nằm hóng gió. có khi xám tới bên chậu bồ đề, dán mắt nhìn vô bếp. trong bóng đêm, xám chỉ còn mỗi đôi mắt xanh tròn xoe, trong vắt

những ngày mưa gió, xám không đến thường xuyên được. người đàn bà cứ cách năm, mười phút lại ngó ra ngoài cửa. bóng lá bồ đề đong đưa trên sàn gỗ. lũ bướm đêm lao xao dưới ánh đèn. xa xa vọng tiếng côn trùng. ở bờ rừng, ống mương nào đó, có lẽ xám co ro đói lạnh, mong ngày mưa tạnh, nắng lên

gtmt
10-23-2023, 10:10 AM
https://i.ibb.co/qrcsBKV/1rx.jpg (https://ibb.co/QKTN9Lt)
.life is as real as a dream

gtmt
11-03-2023, 12:01 PM
so one day, the fly asked

-why me? out of those people, why did you choose me to be your reader? i’m not a writer. in fact, my vocab is limited. i dont have those analytical thinking skills. i dont know how to form a sentence or write a proper paragraph. i misspell most of the time. worst of all, i cant even fully express myself. so why? why me?

a long gap of silence. the fly rubbed her feet, then walked back and forth on the keyboard. finally, she stopped. her entire body stood on the question mark key, a gesture that indicated she was expecting an explanation

at first, i intended to say nothing – only silence. but this time it seemed she wasnt going to take it. i picked up the tea cup and slowly took a sip

–this is only if you consider writing as a task of putting words onto a page, compiling pages to make a book – i might need a professional writer. but for thoughts that are omitted, and feelings that are never spoken, in those blank spaces between words, only you can hear the waves

to this, the fly folded her wings to the sides and fell into silence. long deep silence