Results 21 to 29 of 29
Thread: Riêng một góc trời
-
05-12-2018, 03:35 PM #21
Cô Bé Vy
Cô bé Vy
Ngày Mother's day năm nay, tôi muốn viết vài dòng dành tặng cho cô bé Vy, cô bạn nhỏ của tôi.
Chúng tôi quen nhau vì cô là khách của tôi. Cô đến tôi để làm loan từ 5, hay 6 năm trước gì đó. Thời gian bây giờ vụt như tên bay nên tôi không còn nhớ rõ nữa. Cũng như nhiều người khách khác, sau khi làm xong cái loan, cô tìm thấy ở tôi một tình bạn và muốn giữ nó. Có lẽ vì cô thức rất khuya và tôi cũng thức khuya, giờ giấc thuận tiện nên tình bạn này có cơ hội phát triển hơn những tình bạn của tôi với những người khách khác.
Nhưng có lẽ ly' do lớn hơn vì trong một góc nào đó của tâm hồn, chúng tôi rất giống nhau tuy rằng tuổi đời cách xa nhau lắm. Cô như một chiếc gối êm trong ngày trời giông bão. Nếu tôi có một chuyên gì thật buồn bực, thật thất vọng, hay quá chán chường mà không buồn nói ra, và nếu phải chọn một người để nói ra thì người đó sẽ là cô bé ấy. Cô có thể nghe chuyện trên trời, dưới biển, chuyện bé, chuyện to, sẽ nghe được tôi nói đến hết lời, hết ý, sẽ cười thật dòn khi tôi kể chuyện vui và sẽ thổn thức cùng tôi trong những câu chuyện đời đen đủi.
Giống như cô, tôi cũng đã nghe tiếng lòng cô từ nhiều năm nay. Người ta nói hiểu mới thương, nhờ nghe nhiều nên tôi đã hiểu và thương. Tôi hiểu cho cuộc đời thơ ấu đầy bi đát của cô và thương cho phận má hồng lắm truân chuyên. Có một dạo tôi nghĩ cô là cô bé lọ lem và mừng vì nay cô đã trở thành công chúa. Nhưng cuộc đời không là thần thoại và trần gian không phải thiên đường nên những cơn bụi trần đã ào ạt đổ xuống làm cho đời công chúa lại đi vào mưa bão .....
Có nhiều người chết trong giông bão. Có nhiều người đánh mất chính mình trong nghịch cảnh. Cô là người đủ chịu đựng để vượt trên giông bão, đủ tình thương để hy sinh, và đủ tâm lành để chấp nhận ngang trái. Tôi đã học được ở cô rất nhiều điều và cũng rất nể phục cô ở nhiều thứ. Tôi rất nể cô ở tình thương mà cô dành cho các con cô, cái tình thương quá to lớn đã giúp cô chịu đựng được những nhọc nhằn, để lên đồi, xuống núi, để đối diện với những đau khổ oằn nặng trên đôi vai bé nhỏ của cô. Gia đình chồng cô nói cô là người đàn bà bản lảnh nên đã gánh vác được gia đình trong cơn họan nạn. Nhưng tôi nghĩ chỉ bản lảnh thôi thì không đủ, phải có một tình thương bao la bát ngát dành cho người thân thì mới làm nổi. Vì chỉ có tình thương mới làm cho người ta cố hết sức đứng dậy khi sức cùng lực kiệt, chỉ có tình thương mới làm cho người ta bước qua sự sợ hãi mà đi tới, chỉ có tình thương mới làm cho người ta tiếp tục chịu đựng, tiếp tục hy vọng trong tuyệt vọng, và tiếp tục xã thân để làm tất cả những gì mình làm được để đem lại bình an cho người thân. Và tôi đã nhìn thấy tình thương đó trong cô.
Cô là một người vợ hiền, một người dâu thảo , và một người mẹ mà dù nhìn ở góc cạnh nào đều đúng nghĩa, đều tuyệt vời, đều làm cho con cái mình hãnh diện để có. Có lần cô nhỏng nhẻo hỏi tôi "Kiếp sau chị có muốn làm chị của em không? Tôi nói "Kiếp sau huh .... muốn chứ, mà ngu gì làm chị cho cực, muốn làm con của em thôi ....ahahahhaha ...."
Tôi rất vui để viết những dòng này cho cô trong ngày lể mẹ và cũng cảm ơn tình tri kỷ của cô.
Trần Trinh Thy - May 11th, 2015It takes a kind heart to appreciate a kind heart
www.NewHope2008.org
-
03-07-2021, 04:08 PM #22
Lời thầy
Lời thầy êm ả trong đêm (**Mỗi tối mở tape nghe thầy giảng)
Ngọt như lời mẹ ru mềm giọt mơ
Lời thầy chan chứa đợi chờ
Bước chân Phật Tử bơ vơ tìm về
Lời thầy tan chảy u mê
Dẩn dìu đại chúng đường về Tây Thiên
Lời thầy đầy ắp bình yên
Xóa tan đi những ưu phiền hôm nay
Lời thầy mở lối Như Lai
Này là bến Giác, kia đài u minh
Lời thầy chở nặng ân tình
Tình người, tình Phật, độ mình, độ ta
Lời thầy ướp ngát hương hoa
Đẹp thêm cái cỏi ta bà làm sao !
Lời thầy dịu những cơn đau
Làm lành đi vết thương nào đang mang
Lời thầy hy vọng chứa chan
Đắp bồi Phật tánh cho hàng chúng sinh
Lời thầy đẹp sáng bình minh
Điều lành xin cố giữ gìn người ơi
Lời thầy thắp sáng cho đời
Điều thiện xin khởi để nuôi lòng từ
Lời thầy thẩm thấu đường tu
Niết Bàn chẳng phải mịt mù đâu xa
Chỉ là ở tại tim ta
Minh tâm, kiến tánh tìm ra dễ dàng
Cám ơn thầy đã cưu mang
Bao nhiêu tâm sự ngỗn ngang của người
Cám ơn thầy đã trả lời
Từng câu minh thị vun bồi Phật tâm
Cám ơn dí dỏm quanh năm
Đi vào đời sống bình dân của đời
Đây xin đảnh lễ cho người
Dù chưa duyên đủ , chưa lời quy y
Lời thầy xin mãi khắc ghi
Tạ ân tri ngộ Tivi mỗi chiều
Từ nay đời chẳng cô liêu
Có thầy bầu bạn dắt dìu tâm linh
Chúc thầy trên bước đăng trình
Thanh tâm an lạc , thanh bình luôn luôn!
Trần Trinh Thy 03/7/21 03:29pm
Kính tặng thầy Thích Pháp Hòa như lời cảm ơn những bài giảng của thầy trên YouTube
It takes a kind heart to appreciate a kind heart
www.NewHope2008.org
-
04-04-2021, 08:27 PM #23
Đóa sen trời
Năm đó con Bi 12 tuổi .
Mẹ nó dẩn nó trở lại Cồn Lớn trước khi làm một chuyến đi xa. Có lẻ con Bi
cũng biết là lần đi không về lại nửa nên nó xin đi theo. Không phải vì nó thiết
tha cái Cồn Lớn này mà chỉ vì nó muốn đi hái đóa sen trời.
Nó nhìn mẹ xuống ghe rồi đứng tần ngần nhìn sóng nước mênh mông như
hoài niệm một cái gì thân thương lắm. Bà đi chầm chậm, không giống tướng
đi chạy giặc của ngày thường. Bà nhìn quanh từng bờ đê, đọt dừa, rồi trãi
mắt xa xa đến rừng đước nơi mà thời tuổi nhỏ bà vẫn hay ra nhặt củi. Con Bi
như nghe thấy tiếng thở dài trong lòng bà.
Con Bi hiểu được sự gắn bó của bà với miền quê hương này. Nhiều người
sanh ở đây, nhưng có lẻ ít có ai cực như bà, và ít có ai gót chân phải dẫm nát
hết Xứ Cồn như bà. Con Bi lúc nào cũng thấy thương đời mẹ của nó. Ở cái
tuổi này, nó cũng không đoán nổi đời nó sẽ khá hơn bà bao nhiêu hay tương
lai cũng mù mịt như sóng nước mênh mông trước mặt. Những đứa bé không
có tương lai thì ít muốn nghĩ gì xa xôi, và nó cũng vậy. Niềm vui nhỏ của nó
là đến đây để hái đóa sen trời
Đó là tên con Bi gọi những đóa sen ở trong cái đầm lầy này. Nó gọi đóa sen
trời vì là hoa của trời đất, không có ai làm chủ cái đầm này cả. Không biết
cái đầm này có từ bao giờ, hình như do nước mưa tích tụ ở vùng đất trũng, rồi
cũng có một số nước đổ vào do mùa lũ kéo về. Những mớ nước từ bờ biển
Thái Bình dương đã vượt trùng qua rừng mắm, rừng đước, rồi khi tới cái đầm
lầy này chắc đã trở thành nửa ngọt, nửa mặn. Vì thế trong đầm này có nhiều
cá nước ngọt, có đầy bèo không biết từ đâu đến, và có những đóa sen trời.
Những đóa sen đẹp tuyệt vời mà con Bi lúc nào cũng muốn hái thử chơi. Và
có nhiều lần trong giấc mơ nó cũng thấy mình sắp hái. Mỗi lần đi ngang cái
đầm này, nó đều mê mẩn thần hồn và đứng xem năm mười phút. Mỗi lần như
thế nó đều thán phục Thượng Đế sao có thể tạo nên một loài hoa đẹp đến thế.
Lần đầu nhìn thấy biết là hoa không chủ, nó mừng quýnh định hái liền, nhưng
những đóa sen này mọc ở giữa đầm, không có dể hái. Phải bơi ra đó mới
hái được. Lần nào con Bi cũng bận đi vội vội vàng vàng nên chưa có dịp
ở lại để bơi ra mà hái.
Nó biết đây là lần cuối cùng trở lại nơi này nên quyết tâm sẽ hái. Mẹ nó đã rẽ
vào con đường đất mòn hun hút để thăm dì của nó. Như thường lệ, con Bi
đứng si mê nhìn những đóa sen trời. Nhìn đã rồi nó vén quần cột ngang đùi
rồi từ từ đi vào đầm lầy. Cái đầm không lớn, không nhỏ nhưng chổ sâu, chổ
cạn, nếu không biết bơi cũng chết dể như chơi . Con Bi bơi tới nơi giơ tay
định hái, chợt dừng lại vì có gì không nở. Những đóa sen trời càng gần nhìn
càng đẹp hơn, như những viên ngọc không tì, không vết. Bỗng dưng con Bi sợ
tay bùn của mình đụng vào nó sẽ bớt đẹp đi. Tự nhiên nó lặng người không
muốn hái nửa. Hồi nào tới giờ nó muốn hái chỉ vì cái hoa đẹp quá. Bây giờ nó
do dự cũng vì cái hoa hoàn hảo quá, sợ hái đi rồi sẽ không còn được đep như
xưa nửa. Con Bi dương to mắt nhìn từng cái đài sen rồi hít mủi như muốn gom
trọn cái hình ảnh và mùi hương của đóa sen trời vào đầu nó, cái đầu non nớt
vẫn đang miên man với những ý nghĩ trái ngược nhau, hái hay là không hái …..
Bi ơi Bi … đi về … Giữa trời nước bao la chợt nghe văng vẳng tiếng gọi của mẹ
nó. Và trong cái đầm lầy không lớn, không nhỏ này hình như có tiếng thở dài
thật khẻ đã bị tiếng nước khua át đi. Con Bi đã bơi vào bờ theo mẹ nó đi về.
Nó đi một mạch và không một lần nhìn lại những đóa sen trời vẫn đẹp rạng rỡ
trong ánh hoàng hôn xứ Biển …..
Hôm nay, mấy chục năm sau …. Bi lại nhìn thấy một đóa sen trời, vẫn nét đẹp
thoát tục rạng ngời dể làm động lòng trần tục. Nhưng cô không còn muốn chiếm
lấy nó nửa. Cô đã bỏ lại lòng tham ở đầm lầy một hoàng hôn năm ấy .....
Trần Trinh Thy
It takes a kind heart to appreciate a kind heart...
www.NewHope2008.org
7/29/2011
The Sky Lotus (Translated by Nghia Pham )
It was the year Bi turned 12.
Her mother had taken her back to Cồn Lớn before they embarked on the journey
that Bi was not sure where it would take them . Perhaps Bi had known that she
will not return to Cồn Lớn; that must be why she had begged her mother to take
her along. Not because she longed for anything in Cồn Lớn, but simply because
she wanted to pick the Sky Lotus.....
Bi watched her mother slowly descend into the canoe that was to take them
across the river to her mother's birth village. Bi stood there, staring at the flowing
currents, as if pondering over fond childhood memories. Her mother's steps were
deliberate today, unlike those of the other days where she would walk so hurriedly
that it seemed she was running from the bombs of the war. Her mother turned her
head to look at the embankments, at each palm tree, then gaze longingly at the
vast jungle of trees, where she had gathered firewood in her own childhood.
Bi felt as if she could hear a long, wistful sigh in her mother's chest.
Bi could understand her mother's attachment to this land, this village so far from the
cities. Many were born here, but few had such a difficult life as her mother, whose
feet took her to every nook and cranny and wore down the numerous dirt paths.
Bi had always pitied her mother's life of hardship. At this young age, she could not
fathom how much better her life will be, or how similar it will be to her mother's -- just
as murky as the waters of the river. Children who have no future, no hope do not
think too far ahead; Bi was no different. Her small ray of happiness that day
was to pick the Sky Lotus...
Sky Lotus, that was the name that she had given to the beautiful flowers in the swamp.
She had called them such because they belonged to the heavens and earth, no one
owned this swamp. She didn't know when it came into being; perhaps it started with
the rainwater gathering in this dirt pit, then the flood waters helped fill it up. And the rest
was probably from the water of the Pacific Ocean that had passed through the Mắm
and Đước jungles. By the time it got to this swamp, the salt water had been transformed
into half salt, half freshwater. That might explain the freshwater fish, many water plants,
and the Sky Lotus growing within it.
Bi had always dreamed of possessing the Sky Lotus ever since she laid eyes on it.
And in her dreams, she had almost picked them. Every time that she had passed by
this swamp, she would stop and gaze for at least 10 minutes, enticed by their natural
beauty. Each time, she would be amazed at how Nature could make such a beautiful
flower. When she realized the flowers had no owner, she was overjoyed and wanted
to get one immediately, but it would not be an easy task as the flowers grew in the
middle of the swamp. She would have to swim out there, and each time she passed by,
she was in a hurry, so never had time to get any...
This time, she was determined to pick some. In her heart, she knew this would be her
last chance. Her mother had walked on ahead and had turned onto the worn path that
lead to her aunt's house. Bi stopped at the swamp, entranced by the Sky Lotus. Her
heart pounding with anticipation, she bent down and rolled up her pants to her thighs.
Her toes sank in the cold mud as she slowly made her way to the middle; the swamp
had some deep pits, obviously this was not a task for a faint heart.
When she finally reached the Sky Lotus, as her muddy fingers were about to touch
one, they stopped.... The Sky Lotus looked more beautiful as she got closer to them.
They were like flawless pearls, with no imperfections. She felt as if her dirty fingers
would dampen their beauty, and in that moment, she did not feel the need to possess
them anymore. She had always wanted to own them because of their beauty; now,
she hesitated because of their total flawlessness, afraid that should she pick them, they
would lose their purity. Bi had her total focus on a lotus and its interior, then inhaled
deeply. She wanted to absorb the image and soft aroma into her mind, that young
mind which was filled with thoughts contradicting each other at that moment --
pick, not pick, pick, not pick ...
"Bi ... time to go home ..." in the vast blue sky, amidst the cold mud, she could hear her
mother's soft call. In that moment, in this forlorn swamp, the sounds of the waters moved
by the winds had drowned out the long, wistful sigh of a little girl awoken from her dream
of dreams. Bi swam back and followed her mother home. Not once did she turn around
to gaze at the beautiful Sky Lotus still gleaming in the rays of the sunset in this land that
meets the sea ....
Today, more than a quarter of a century has passed .... Bi, once again,found a Sky Lotus
whose purity and beauty have commanded her respect and took her breath away. However,
she did not long to own it. She had left her greed at that swamp, in that sunset, many years ago ....
Last edited by TranTrinhThy; 04-04-2021 at 09:17 PM.
It takes a kind heart to appreciate a kind heart
www.NewHope2008.org
-
11-18-2021, 09:14 PM #24
Cậu Bé Ngày Xưa đã thành người lớn ....
11/18/21
Ở nơi đây trong nhiều năm dài, chúng ta đã cùng chia xẻ những câu chuyện đời thường
của Cậu Bé Ngày Xưa, từ cái thuở cậu mới được sinh ra cho đến lúc đi thi Trẻ Em Đẹp lần đầu,
rồi chập chững vào lớp vỡ lòng tiếng Việt năm 4 tuổi, rồi lên tiểu học, trung học, rồi đại học, và
cuối cùng là ngày cậu passed cái Bar Exam để làm luật sư.
Hôm nay Cậu Bé Ngày Xưa đã bước vào trang sử mới của cuộc đời, cậu bé đã chấp cánh đi tìm
hạnh phúc của đời mình. Chúc cậu bé luôn hạnh phúc nhé.
https://youtu.be/rxz9xI33G0gIt takes a kind heart to appreciate a kind heart
www.NewHope2008.org
-
01-21-2023, 12:40 AM #25
Cô Bé Vy - English Version
Cô Bé Vy - English Version (Translated by Trần Trinh Thy)
(Please scroll up for Vietnamese version)
Mother's Day this year, I'd like to share a few thoughts about Vy, my little friend.
We know each other because she was my client. She did a few loans with me ten,
or eleven years ago. Time flies so fast now that I can no longer remember exactly when.
Like many clients, after finishing the loans, she found a friend in me and wanted to
maintain that friendship. Perhaps because she stays up very late and I also stay up late,
the time is convenient, so this friendship has the opportunity to flourish more than that with
other clients.
But the greater reason perhaps is because in some corner of the soul, we're very similar
despite our age gap. She’s like a soft pillow on a stormy day. If I had something very upsetting,
disappointing, or too mundane to share with anyone, and if I had to choose someone to share it,
it would be her. She would listen to any stories from the sky, to the sea; little stories, big stories,
she would hear it all until I was done. She would listen through the night, laugh out loud when
I cracked a joke, and be saddened when I talked of my dark days.
Likewise, I've been listening to her stories for years with the same compassion. People say that
understanding is a foundation of love. From her stories, I understand and love her. I felt the
suffering she endured in her tragic childhood and empathized with her for the rough paths that
she had. I had thought she was a Cinderella and was glad that she has become a princess now.
But life is not mythical, and Earth is not heaven, so once again thunders have rushed down,
making the princess's life go into thunderstorms….
Countless people have died in the storms of life. Countless people have lost themselves in adversity.
She is one of those who built strength through suffering, has tremendous love to sacrifice,
and is kind-hearted to face challenges with goodness. I've learned a lot from her and I've admired her
for a lot of things. I have great respect for her in the love she has for her children, the tremendous love
that has helped her endure the hardships, to go up the hill, down the mountain, all while carrying
unbearable loads on her little shoulders. Her husband's family said she is a superwoman who had been
born with the ability to solve problems. But I think having the ability itself is not enough, she must have
a great love for her loved ones to be able to carry her family through distress. Because only love makes
people try their best to stand up when their strength is exhausted, only love makes people walk through fear,
only love makes people continue to endure, continue to hope in despair, and continue to be doing all they
can to bring peace to their loved ones. And I saw that love in Vy.
She is a gentle wife, a super generous daughter-in-law, and a loving mother who, at whatever angle
being looked at, is wonderful--a mother any child would be proud to have.
She once asked me, "Do you want to be my older sister in the next life? I said "Next life huh.... sure,
but not your older sister, I want to be your child.... hahahhaha ...."
I'm happy to share my thoughts for her on this Mother's Day and also to thank her for the
beautiful friendship that we have.
Trần Trinh Thy
January 22nd, 2023 - Lunar New YearLast edited by TranTrinhThy; 01-21-2023 at 06:39 PM.
It takes a kind heart to appreciate a kind heart
www.NewHope2008.org
-
01-21-2023, 06:16 PM #26
Cách làm bánh mì quết chay
1/21/23 5:11pm PST
Cách làm bánh mì quết chay
T3 ăn chay trường gần 9 năm rồi nên có học làm được vài món chay cũng khá bổ dưởng và cũng rất
dễ làm, ai cũng có thể làm được, không cần phải biết nấu ăn giỏi, và tiện nhất là khi đi các buổi pot luck,
mình có thể làm để mang theo rất tiện, nhất là trong ba ngày Tết chúng ta hay ăn chay.
Xin chia xẻ với các bạn cách làm bánh mì quết chay:
https://www.youtube.com/watch?v=iWckTHJfFU4
Nhân tiện cũng chia xẻ luôn 2 videos của Kent Dang, nói về cách sống làm sao cho khỏe mạnh
để có thể sống trên 100 tuổi mà vẫn yêu đời:
https://www.youtube.com/watch?v=T3uZP6zkecA
https://www.youtube.com/watch?v=vjvgpSKxr2c&t=55s
Trần Trinh ThyLast edited by TranTrinhThy; 01-21-2023 at 06:21 PM.
It takes a kind heart to appreciate a kind heart
www.NewHope2008.org
-
01-26-2023, 07:30 PM #27
Chè Dưỡng Nhan / Beauty-enhanced pudding
Chè Dưỡng Nhan / Beauty-enhanced pudding
Xin gởi đến các bạn 2 video làm chè dưỡng nhan, part 1 and part 2:
https://youtu.be/aMbaRISI_mw
https://youtu.be/y9pAubYwB3w
Chúc các bạn làm thành công !
Trần Trinh Thy
1/26/23 7:30pmIt takes a kind heart to appreciate a kind heart
www.NewHope2008.org
-
01-30-2023, 09:19 AM #28
Gia đình Chúc Tết 2023 / Our family's Tet celebration - 2023
Niềm mơ ước ngày Tết
Hàng năm đại gia đình chúng tôi đều có những cuộc họp mặt cùng nhau để tăng thêm tình thân ái và chia xẻ buồn vui trong cuộc sống.
Lúc cha mẹ chúng tôi còn sống thì những buổi gặp gỡ này được tổ chức rất thường xuyên, hầu như mỗi tháng đều có. Sau khi cha mẹ mất đi rồi, chúng tôi cũng cố gắng giữ truyền thống đó nhưng chỉ có thể gặp nhau vào những ngày lễ lớn như Mother’s Day, Father’s Day, Thanksgiving, Christmas, và Tết Nguyên Đán mà thôi. Và trong những ngày lễ này thì có lẽ Tết là cái lễ đông đủ người nhất.
Đã từ lâu khi nhìn những chiếc áo dài Việt Nam được bày bán ở chợ, lòng tôi đã nhen nhúm lên niềm mơ ước là môt ngày nào đó cả gia đình chúng tôi, từ già đến trẻ, đàn ông lẫn đàn bà đều sẽ súng sính trong chiệc áo dài đón Tết. Tôi biết đây là một niềm mơ ước rất xa vời, ngay cả cha tôi là người lúc nào cũng muốn các con cháu mặc đồ chỉnh tề cũng chưa dám nghĩ đến bởi vì nhà chúng tôi rất đông, gần 40 người nên khó mà thực hiện được. Vả lại lúc này ở chợ phần đông chỉ bày bán áo đàn bà, rất ít áo cho đàn ông, nên khó lại càng thêm khó.
Tuy vậy, tôi vẫn chưa bao giờ từ bỏ niềm hy vọng này Rồi hình như trời đã rủ lòng thương hay là do cha tôi phù hộ mà trong lần tiễn ông về nơi an nghĩ sau cùng ở Việt Nam, tôi đã có dịp đi đến chợ Bến Thành và đã mua 2 vali đầy ấp áo dài đàn ông cho tất cả người nam trong nhà.
Vì không chắc ai size mấy và thích màu gì nên tôi mua đủ màu, và đủ size cho chắc, vì biết rằng ở Mỹ không có mua được. Tôi còn mua thêm khăn đóng và quần trắng đi chung cho đủ bộ bình tích. Hồi đó áo dài đàn ông chỉ có hình giản dị là đồng tiền, rồi khác màu mà thôi, chưa có những cái nhìn tân thời như bây giờ.
Thế rồi bắt đầu từ năm đó và nhiều năm sau nữa, mỗi năm tôi đều khệ nệ khiêng 2 cái vali áo dài đàn ông đến nhà mẹ tôi vào dịp Tết, đi năn nĩ từng anh em và các cháu trai để mặc vào. Có người chịu, có người không, đều là tùy theo hên xui. Ngoài tôi ra, bà chị Ba thì đi mua các áo dài nữ cho các em và cháu gái rồi cũng khệ nệ khiêng xuống, nhưng chị hên hơn tôi vì các em và cháu gái thích mặc hơn nên không khó để làm điều này. Sau khi các anh em và cháu mặc cúng ông bà và chúc Tết xong, thì cởi ra, quăng lại trên giường, có khi quăng xuống đất thành một đống, tôi và chị Ba sau khi tiệc tàn, lại ngồi chung nhau mà xếp từng áo, bỏ vào bịch, và để vào vali để mang về.
Từng mùa Xuân đã trôi qua, mùa Xuân này nữa là 15 năm rồi, tuy chúng tôi vẫn còn phải khệ nệ khiêng áo dài đem cho em, cháu, nhưng chỉ vài cái thôi, vali đã nhẹ hơn nhiều vì các em cháu đã quen theo khuôn khổ và có lẽ cũng đã nhìn thấy nét đẹp trong cái áo dài Việt Nam nên phần đông đã tự đi mua cho mình. Để giúp mọi người không quên mậc Áo Dài trong tiệc Tết nữa, năm nay tôi đã tổ chức 10 cuộc thi vô cùng hoành tráng, dẫn đầu là cuộc thi Áo Dài với 12 giải thưởng, cho mọi người tự chấm điểm cho nhau. Điều kiện thắng không phải cần mặc đẹp, chỉ là có mặc Áo Dài là đủ và quan trong hơn là nói về sự gắn bó của mình với chiếc áo, lịch sử của Áo Dài, hay bất cứ điều gì làm cho mình chọn nó để mặc hôm nay. Ngoài ra còn có 9 giải thưởng khác cho Lời Chúc Tết hay nhất và Phần Chia Xẻ nói về bất cứ điều gì mình muốn chia xẻ với gia đình, hay nói về người đã make a difference cho cuộc đời mình trong năm qua, và mọi người cũng tự chấm điểm cho nhau.
Hôm nay, nhìn cả gia đình, nam và nữ, già lẫn trẻ đang súng sính trong những chiếc áo dài gần như mới toanh còn thơm mùi vải, lòng tôi chợt dâng lên một niềm hạnh phúc vô bờ, niềm hạnh phúc của ước mơ đã thành tựu sau 15 năm cố gắng ….
Trần Trinh Thy
1/28/23Last edited by TranTrinhThy; 02-08-2023 at 01:16 PM.
It takes a kind heart to appreciate a kind heart
www.NewHope2008.org
-
02-08-2023, 01:16 PM #29
Những videos kỷ niệm ngày Tết 2023
Các Videos Ngày Tết 2023:
Cúng ông bà và lời cầu nguyện:
https://www.youtube.com/watch?v=HZBo87vXxso
Chúc Tết phần 1 từ người lớn (cô, dì , cậu, chú):
https://youtu.be/ah_oRIR42gs
Chúc Tết phần 2 (từ các cháu nhỏ sanh ở Mỹ):
https://youtu.be/iY_BGtcOT1c
Giới thiệu các món ăn trong tiệc ngày Tết:
https://youtu.be/LSysFpAm36k
Chơi Bầu Cua ngày Tết:
https://youtu.be/PYG4JiRL1rE
Chơi Lô Tô ngày Tết:
https://youtu.be/EkUuRKJvjLA
Hái Lộc ngày Tết:
https://youtu.be/0gs2wsvsvm0
Trần Trinh Thy
2/8/23It takes a kind heart to appreciate a kind heart
www.NewHope2008.org
Similar Threads
-
Riêng một góc nhỏ...!
By NhuLien in forum Tùy BútReplies: 1603Last Post: 11-10-2018, 02:06 PM -
Riêng một góc chung
By eagleeyes in forum Chuyện Linh TinhReplies: 9Last Post: 09-26-2012, 09:01 PM -
Hoa Sầu Riêng
By V.I.Lãng in forum Thú Tiêu KhiểnReplies: 0Last Post: 02-17-2012, 03:00 AM -
Góc trời tuổi thơ
By đoa hong tim in forum Tùy BútReplies: 25Last Post: 11-22-2011, 01:13 PM