Register
Page 220 of 221 FirstFirst ... 120170210218219220221 LastLast
Results 2,191 to 2,200 of 2207
  1. #2191
    Cánh Đồng Bắp Ngô Đồng's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Location
    Milpitas, California, United States
    Posts
    1,884
    Quote Originally Posted by Thùy Linh View Post


    Bin Úc BS giả nhóc, phát hiện ra BS hành nghề mà không có đăng ký, không có bằng cấp nữa kìa chòi !

    Tàu nữa nè - fake doctor

    https://www.news.com.au/national/nsw...3bb759d54987a9
    Tội nghiệp con bé này quá - Tòa xử đúng, nhưng đây là chuyện . . . dại dột của con bé đó Thùy Linh, nếu có cha mẹ và gia đình sống tại Úc hiểu rõ luật lệ cháu sẽ không bị vướng vào lưới pháp luật - bây giờ thì không còn cơ hội cho cháu nữa rồi, trong lúc bị dịch người ta cần y tá cần sự giúp đỡ của mọi người, không cần đọc kỹ đơn xin thực tập, gọi hết những ai đã nộp đơn thì phải .

    Ngày vui cùng Thùy Linh và các bạn hữu
    Hạnh Phúc mỗi sáng thức dậy - Hơi thở đầy vào ra!

  2. #2192
    Biệt Thự Thùy Linh's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    5,266
    :)
    Dạ, chị Bắp, nếu tội nghiệp thì có lẽ vì cô cần tiền nên liều, nếu cô thành thật người ta cần thì cho cô phụ việc như y tá thì được, nhưng cô khai gian và cô biết rõ nên mới bị tội.
    - 2019 cô thi rớt lần đầu, lúc đó đang xin việc chỗ này và cô rút đơn xin lại .
    - 2020 cô thi rớt lần nữa song song đang xin việc cùng chỗ này, nhưng cô không rút đơn, chưa là bác sĩ thực tập nên không đăng ký b/s thực tập được, nhưng cô nói dối cô có bằng cấp và cô được nhận vô làm .
    - làm đến tháng thứ hai, khả năng yếu lơ mơ thể nào mà bị lấy tên ra khỏi thời khoá biểu của bác sĩ thực tập, đưa qua cho phụ việc vặt thôi .
    - đến tháng Tám b/s hỏi cô số đăng ký đâu ? vì cô để trống, cô nói dối đang xin chưa có...cho đến khi bị phát hiện cô không hề là bác sĩ thực tập.

    Anh bà con có con trai đi làm dược sĩ đã chục năm, đi học để làm bác sĩ mà nó thi 3 lần đều rớt, lần nào cũng khóc, chắc là khó lắm.

    Ngày Thứ Bảy vui vẻ chị Nú, chị Bắp và cư dân Phố .

  3. #2193
    ( Ngô Thị Lú tự Lú-Xì ) ntđl's Avatar
    Join Date
    Nov 2011
    Posts
    1,377
    *







    *
    Make the long story... short !

  4. #2194
    ( Ngô Thị Lú tự Lú-Xì ) ntđl's Avatar
    Join Date
    Nov 2011
    Posts
    1,377
    *

    Ngủ nhờ.


    Vấn đề của hai người già nớ là... đứa nọ biểu đứa kia nghỉ hưu đi, hưu liền đi, tới lúc được nghỉ ngơi rồi.
    Đứa kia nghe bùi tai mới thảy đơn báo tin sẽ hưu trong 60 ngày nữa.
    Rồi kia dụ nọ, nọ cũng bùi tai sang nhà thương trám chỗ kia, cho công việc bển trôi êm.

    Mới 1 tuần thôi thì con cháu gái của nọ từ alberta báo tin sang, rằng cháu sẽ vô bịnh viện làm một hơi bilateral mastectomies, in situ breast cancer. Kia bèn đu máy bay sang bển support gia đình chị chồng và cháu chồng, dè đâu... tối trước sáng sau té thang lầu, xương bể tùm lum chỗ (... post menopausal osteoporosis)
    Lần té trước tại sundeck nhà, tuy nặng hơn nhưng được tận tình chăm sóc thành hổng tới nỗi.
    Cú té lần này nhẹ chỉ gãy vài xương bẹ sườn thôi, nhưng phải nín thinh để chủ nhà còn rảnh tay rảnh óc lo cho người bịnh, thành đau quá xá mà phải im re.

    Kết quả sau khi hưu là... ở không hổng biết làm gì.
    Hồi đầu còn công chiệng nhà để làm, nhưng 2 tháng sau đó thì hổng còn chi để làm ráo nữa.
    Cái rồi... covid ập tới, thế là khăn gói trở lợi sở, và... rất thường khi làm luôn 2 jobs một lượt !
    Đi làm chừ coi như một công đôi ba việc, được thong thả vui chơi, được cám ơn rối rít, lại còn được để mắt dòm chừng, khỏi thắc thỏm lo âu chiệng té nữa.
    Nọ mới hù kia... thang lầu nhà mới vừa dốc vừa cao, té cú nữa coi như đưa thẳng dô I-see-you rồi chuyển luôn tới nhà xác bịnh viện - em đã quá quen đường đi nước bước trong hành lang tử thần rồi, chớ anh thì chưa, rồi lỡ lạc hổng biết đường dìa, mất công phải thuê phòng hotel nơi đó tạm trú -

    Kết quả là... việc đứa này trực có đứa kia đi theo giúp dzui khí thế, nay đã thành thói quen ai cũng hay cũng biết.
    Hồi covid hoành hành dữ dội, sự việc có tới hai BS trực một lần (mà bộ y tế chỉ phải trả công một đứa thôi, buy one get one free) thì thiệt là tốt quá tốt.
    Rồi bịnh viện lãnh bằng tưởng lục, và được bộ tăng subventions trợ cấp thường niên, thì sau đó, có lẽ để trả công lao hãn mã, chiếc giường single trong phòng trực được thay thế bằng cái queen size bự, với số gối cũng tăng.
    Để rồi cái đám điều hành nọ, cứ kể công hoài với xẩm, rằng thay hết đồ phụ tùng chăn gối kèm theo giường ngủ, lại còn phải thêm người làm phòng, giặt dũ riêng mỗi bữa - trời ơi tốn kém lắm lận.

    Thiệt sự là... thay vậy chỉ lợi lộc cho đám đồng sự trẻ kia thôi. Chừ đi gác chúng hay rủ người dô... ngủ ké.
    Chớ còn hai trự già nọ, tuyền ngủ giường single đó giờ hổng đổi, ngủ giường lớn y chang bơi ở hồ, sanh cảm giác hồi hộp bất an.
    - tối khuya thức giấc, muốn gác chơn lên bụng cũng hổng biết cái bụng đang ở nơi mô !
    Đám nít nôi nghe rồi chưng hửng, hiểu hổng ra, hỏi tại sao.
    Thiệt sự cũng hổng biết tại sao, có vẻ như thói quen đã vào khuôn phép nên thành khó bỏ.

    Rồi tui mới phi-lô si-cô với chúng, rằng bay cứ ngủ giường nhỏ thì sẽ hổng cãi lộn bao giờ, để khỏi mất công ngủ đất.
    Nhờ vậy mới ở được với nhau tới mấy chục năm heng, nói cho đám bay lấy đó làm gương !
    Nhưng chúng biểu, cái gương nọ có muốn cũng theo hổng đặng, vì lực bất tòng tâm bác nô ôi...
    Hai bác cộng lợi chắc chỉ hơn trăm ký. Một đứa tụi con thôi, xỉn xỉn gần cả tạ rồi, giường single còn thấy chật nha bác !

    --------

    Nghe tiếp nè....

    Headquarter của BS là một khu nhỏ riêng rẽ. Giữa phòng có một bàn bầu dục lớn với 10 ghế ngồi, cạnh đó là cái bàn nhỏ với lỉnh kỉnh dụng cụ bếp núc, hâm nướng thức ăn, máy cà phê máy nấu nước, một chiếc tủ lạnh to đùng để cuối phòng.
    Bao quanh có 8 bureaux BS, 2 bathrooms và 1 phòng ngủ cho BS trực.
    Đại khái đây là nơi hội họp ăn uống tán dóc, làm việc (cả chung lẫn riêng).

    Headquarter nằm tại lầu hai. Hai đầu có cửa ra vào, với secret code chỉ BS mới biết.
    Và vô số cửa sổ, cả ngoài lẫn trong phòng riêng BS, trổ ra mái nhà ở lầu một.
    Nghĩa là... ngoài BS ra, hổng ai có thể lọt vào headquarter đặng

    Vậy mà... trong phiên trực của xẩm nú lần rồi, thinh không có trự hôm-lết (itinérant) tỉnh bơ tới tạm trú thiếu giấy phép.
    Vậy mới suspense nổi da gà !

    (còn tiếp)
    Last edited by ntđl; 09-04-2023 at 04:38 PM.
    Make the long story... short !

  5. #2195
    ( Ngô Thị Lú tự Lú-Xì ) ntđl's Avatar
    Join Date
    Nov 2011
    Posts
    1,377
    *

    Ngủ nhờ - II.


    Một ngày 24 tiếng, chia thành 3 ca (ngày/jour, tối/soir và khuya/nuit), mỗi ca 8 tiếng.
    Shift là công việc thường lệ mỗi bữa của tất cả các nhơn viên trông coi bịnh nhơn trong bịnh viện.
    Đám điều hành lo giấy tờ thì chỉ làm ca ngày thôi, và giờ giấc của "bọn nọ" hổng nhứt thiết phải trùng hạp với "bọn kia".
    Thông thường, bọn nọ áo quần tề chỉnh hơn bọn kia chút nẹo, do phải tiếp xúc với public.
    Bọn kia (bao gồm cả BS) thường luộm thuộm xốc xếch vì trực tiếp hầu hạ người bịnh.
    Ngó chúng nản thấy bà !

    - Nhưng... thấy vậy đừng tưởng vậy mà lầm chết. Sắc dân hải đảo vốn màu mè hoa lá cành huê dạng, đụng đầu chúng ngoài giờ làm, trong parking lot, thì... sâu đã hóa bướm (ễnh ương hóa hoàng tử, và lọ lem hóa công chúa...) tới độ ta khỏi nhận ra luôn.
    Quần áo trang phục giày dép túi xách đã dành, chừng mở cửa xe leo dô, trời thần ơi, một chiếc thuộc loại "hàng khủng",
    BS làm cả đời hổng mua nổi. Đứng kế chúng, ta thinh không bướm hóa sâu, dòm y chang thị nữ theo hầu chủ.
    Rồi ta la làng, rằng trời ơi nô nhận bay hổng ra, bữa mô dục đồ nhớ báo cho nô lượm về xài đỡ.
    Để nghe chúng cười rộ cám ơn rối rít.
    Nhưng... chiệng ni mới hấp dẫn nè nha : Tới đâu công việc nhở vả cũng trôi nhanh chảy lẹ,
    riêng ở cafeteria mua chi cũng dâng trào buy one get one free.
    Xui là đồ ăn bịnh viện xưa rày vốn là đồ chó ói, trừ bữa thứ tư có smoked meat sandwich kèm french fries.
    Khổ cái... french fries biết dĩ hoà vi qúi, nhưng smoked meat sandwich thì không, chúng đực ra hổng thiên vị
    (do đã làm sẵn trong bếp trước rồi) nên một là một chớ hổng thành hai như đám french fries rẻ tiền bần cùng nọ !


    BS cũng làm theo shift, nhưng BS trực thì hổng vậy. Kêu bằng trực nghĩa là làm việc ngoài giờ hành chánh qui định.
    Shift hành chánh là shift ngày, công việc bao giờ cũng nhiều nhứt, vất vả nhứt, nên nhơn sự đông nhứt mới lo xuể.
    Sau giờ hành chánh, nhơn sự giảm, công việc bớt lợi, và floor bịnh trại bịnh do BS trực phụ trách.
    BS trực trong tuần, sau giờ làm hành chánh, phải ở lợi làm luôn 2 shifts nữa (tối và khuya).
    Riêng hai ngày cuối tuần (saturday sunday) BS trực làm luôn 3 shifts tức 24 tiếng.
    BS trực đeo cellphone trực, lo hết mọi chiệng trong khu vực mình phụ trách.
    Phiên trực nào rảnh còn ngồi xuống còm piu tưa (vô vntyping.com) gõ lóc cóc chờ lab results.
    Phiên nào bận, lăng xăng luôn tới sáng. Sáng sau lại làm tiếp shift ngày mỗi bửa của mình.
    (gác cuối tuần làm 24 tiếng, vậy mà khoẻ hơn gác trong tuần, làm luôn 32 tiếng lận)

    Làm hổng nổi thì nhờ đồng nghiệp ngó chừng dùm vài ba tiếng cho mình đi chợp mắt chút.

    Thành mới có vụ cặp đôi, nghĩa là thoả thuận cover cho nhau khi cần đến.
    Nhưng... cặp kè với đứa lười và dẻo miệng là tiêu dên. Mình co cho nó hoài, nhưng khi cần thì kiếm nó hổng ra.
    Chừng hỏi tới cái nó phun mạch nha thổi kẹo kéo cho mình xơi mệt xỉu, tới hổng cách chi giận nổi,đành cười trừ.
    Miết rồi buộc lòng phải oa xịt nó cho khỏi ức.

    Hổng có chiệng trực gác ở Emergency room (ER). ER có 3 shifts đồng đều.
    Trước đây ER do BS đa khoa (toàn khoa) tức generalist (hay BS gia đình) lo liệu.
    Sau có upgrade, đám đa khoa buộc phải học thêm 1 năm nữa mới thành "urgentologues" trong ER.

    Đại khái... y tế là lãnh vực nhọc nhằn, cả tinh thần lẫn thể lực, bởi dính líu tới sức khoẻ và sống chết con người.
    "Quá trình" (tức hành trình) học đã vừa dài vừa cực.
    Tiền của năng lực bỏ vào không biết có đáng, giả như tính bằng lợi nhuận làm ra sau từng ấy năm ráo riết đầu tư ?
    So với những ngành khác, học chơi làm chơi, rồi ăn thiệt và ăn khẳm tới ễnh bụng ra
    - còn 10 ngón tay phình to dẻo dai, do đã phải trường kỳ đếm bạc bỏ két sắt -
    Vậy nên đã hiểu hổng ra, vì sao thiên hạ cứ lăng xăng quanh nghề BS, hy vọng con cháu học BS, lập gia đình với BS,
    dính líu vô BS... Tới độ BS trở thành cái đích ngó lên nhắm tới.
    Và khuynh hướng ngó nhắm nọ hổng rõ bắt nguồn từ việc BS làm ra tiền dễ dàng, hay từ việc BS thiệt sự vì tha nhơn ?
    Chưa hề thấy có khảo cứu nào về vụ này ráo nạo !


    Nú tui hở ? Dà lóng rày tui tránh mấy hiệp hội BS nếu tránh được, tránh luôn hiệp hội BS phu nhơn.
    Vô đây cứ tuyền phải nghe những chiệng hổng thể với tới nổi, những gương thành công thành đạt do bạc tiền mang lại,
    những so đo kiểu cách trưởng giả ăn chơi lịch lãm, thứ thiệt và thứ dữ...

    Nghe rồi self-esteem tụt cái đùng hổng cách chi vực lên nổi, tụt tới trầm cảm luôn.

    Của đáng tội... hồi đầu ngây thơ nên cứ yên trí họ nói thiệt.

    Rồi tui háo hức ra sức học hành tập tành màn mở mang trí óc, cốt để vững chãi bước vô giai cấp phong lưu mới của họ - sau khi đã cật lực học hành, đầu tư vật lý vật liệu hết vào đó -
    Chừng học xong, thì sanh chưng hửng thất vọng não nề. Té ra đây chỉ là chiệng người thiệt việc thiệt theo kiểu mafia đỏ của bác !

    Té ra... các đàn anh đàn chị nọ vậy mà y hình "thất học", còn không đang vẫn ngồi lớp vỡ lòng. Nhưng cứ tỉnh bơ tán chuyện "tu nghiệp hậu đại học" để hù đàn em cắc kè lòng tong dưới trướng lắc mắt chơi - đang nghển cố thán phục ngưỡng mộ ngó lên -
    Dà, chiệng đang nói đây là nhơn sanh xã hội heng, còn chuyên môn thì dĩ nhiên tui thua họ xa lơ xa lắc !

    Chừ tui an phận, yên tâm ngồi yên ngồi vững ở giai cấp riêng của mình (bình dân với gen hạ tiện truyền thống).
    Tìm được lại mình là tìm ra cái tôi đích thực, để hồn nhiên sống vui sống khoẻ với nó.

    Bắc thang leo lên làm chi vậy trời ! Chừng tiêu hết đám năng lượng dự trữ vào việc leo nọ, rồi té xuống thương tật có ngày.
    Trèo cao té đau là châm ngôn tía má dạy phải nhớ nằm lòng.

    Bữa nay tự kể xấu mình nhiêu đó đủ rồi, nói nữa lỡ quá đà rồi nghe echo "phản biện" mất công cao máu !
    Make the long story... short !

  6. #2196
    Cánh Đồng Bắp Ngô Đồng's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Location
    Milpitas, California, United States
    Posts
    1,884
    Cám ơn bài viết của chị vô cùng - Em cũng không hiểu sao cha mẹ thích thấy con thành BS đúng là "KCM" luôn á!
    Hạnh Phúc mỗi sáng thức dậy - Hơi thở đầy vào ra!

  7. #2197
    I can't breathe. ốc's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Location
    Ốcland
    Posts
    9,365
    Thấy hai chị cứ BS, BS thả giàn em tưởng là đang xài tiếng Anh, nể quá trời.

  8. #2198
    Cánh Đồng Bắp Ngô Đồng's Avatar
    Join Date
    Sep 2011
    Location
    Milpitas, California, United States
    Posts
    1,884
    Quote Originally Posted by ốc View Post
    Thấy hai chị cứ BS, BS thả giàn em tưởng là đang xài tiếng Anh, nể quá trời.
    Ốc à ơi, đời là thế người thấy oai phong kẻ thấy đúng là "dùng tiếng Ăng Lê" mới phải - cái nghề gì mà khổ hơn con . . . ghẻ có mẹ kế tàn nhẫn hơn mẹ con Tấm - định viết con chó mà nhớ ra bây giờ con chó sướng lắm á nha, khi lâm chung ngài BS thú ý yêu cầu chủ nhân đứng đó cho chó dòm mặt kẻo tội nghiệp kia kìa - đúng là BS tiếng Ăng Lê hẳn hoi à nha! Có gì mà nể hả Ốc vặn vẹo, khi cần mình cũng nghiến răng nói thầm không thôi bị đánh giá thấp thì sao chứ!
    Hạnh Phúc mỗi sáng thức dậy - Hơi thở đầy vào ra!

  9. #2199
    Biệt Thự Thùy Linh's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    5,266

    Mừng chị Nú thí ghét dzìa nhà cũ phát thanh tiếp, xí cảm ơn chị.

    Đúng á chị áo dài đỏ, nghề gì khổ vậy hông biết !!


    Quote Originally Posted by ốc View Post
    Thấy hai chị cứ BS, BS thả giàn em tưởng là đang xài tiếng Anh, nể quá trời.

    Hình như ở VN hay mấy nước nghèo thì nể lắm, ở các nước tân tiến nghề BS vô đã trầy vi, học thì tróc vảy, mất nhiều năm ra làm hở ra là bị trách, bị mắng, bị thưa .

  10. #2200
    ( Ngô Thị Lú tự Lú-Xì ) ntđl's Avatar
    Join Date
    Nov 2011
    Posts
    1,377
    *

    Vậy chớ cũng có lý à nha Ốc.. BS ngay chóc... vì cơ bổn chúng vốn BS (nói vầy cái nhớ đậu lành)
    Nói đi rồi phải nói lợi... con sâu đã làm rầu nồi canh, thành mới sanh tai tiếng như thế !
    Chớ còn... phần lớn đây là những người tự trọng.
    Cũng tại... cái đám ăn to nói lớn kia thích chiệng nổ tạc đạn, nổ banh xác.
    Nói vầy cái nhớ chiệng nổ kho đạn Long Bình dạo nọ.
    Trong đây có ai còn nhớ còn biết vụ nổ này hôn ta ơi ?

    Nhắc chiệng cũ sanh buồn...
    Quan tài nhị vị bào huynh của xẩm tui phủ cờ vàng ba sọc đỏ và còn có lính canh suốt thời gian viếng xác.
    Rồi tía má chọn chôn họ ở nghĩa trang Mạc đỉnh chi, vì nghĩa trang quân đội tuốt thủ đức xa quá.
    Quí nữ đưa má ra đó ít nhứt tuần 1 bận, tưới bông nhổ cỏ dại và đọc kinh, rồi về.
    Sau cái chết của anh hai, gia đình nhà chú tư trở thành truyền nhơn dòng họ. Thằng hai thành cháu đích tôn
    Tía thu xếp giấy tờ và những di vật gia đình, đưa qua để chú tư cất giữ cho thằng truyền tôn nọ.
    Chừ thì... người thừa hưởng cơ ngơi tổ tiên ở đất bắc là chú út con bà kế thất (trẻ hơn tía đâu đó con giáp rưỡi)

    Tui có gặp họ hồi được gởi sang bển, trong chuyến đi chớp nháng 3- 4 ngày.
    Tất cả gia đình anh em bên bển vẫn còn giữ giọng bắc thuần, với vocabulary thời cũ.
    Đứa mô về nhà "linh tinh ngôn ngữ, ấm ớ câu cú" đều được sát xà bông, kỳ cọ cẩn thận.
    Ai nói ở bầu phải tròn, ở ống phải dài ? Tròn và dài là vì làm biếng, nên ai sao ta vậy cho khỏi mất công ý tứ.

    Xí Nđ ốc nghe nú xẩm khai báo tiếp nè nha...

    ------------


    Ngủ nhờ - III.

    Phiên trực từ 4 giờ chiều thứ sáu tới 8 giờ sáng thứ bảy.
    "tốt đen" theo phò "tướng bà" để cơm bưng nước rót (chả nói heng, hổng phải tui đâu), và phòng khi nửa đêm về sáng, nếu bà mệt thì tốt sẽ nai nịt đeo cellphone, thế thiên hành nghiệp để bà ngủ cho lại sức.
    Trước nửa đêm, hồi bà tả xung hữu đột thì tốt mần chi ?
    Thưa tốt vô phòng trực nằm, mở TV coi US Open - có em coco vừa trẻ vừa xinh, hổng như bé bự selena thô kệch dạo nọ -
    Còn không thì mở Ipad nghe nhạc diệc lam trong youtube.
    Mắt ngó, tai nghe 1 chập rồi y phép tốt thiu thiu ngủ, và ồn ào ngáy (ngáy hay gáy vậy ốc ?).

    Cũng may tổng hành dinh BS nằm riêng rẽ, cửa ra vào trước sau hai đầu đều là double doors (hai lần cửa) với secret code,
    chớ không dám tưởng sấm động báo hiệu trời đổ mưa - mà hổng riêng chi tướng công thôi đâu, nguyên cái nhà đó tất cả đều ngáy to ngáy lớn ráo trọi. Gen ngáy truyền từ ông bà nội, qua tới đám con - chừng họp mặt gia đình nghe y chang dàn quân nhạc đang diễn hành tới khán đài chánh (tiện hỏi luôn. diễn hành hay diểu hành vậy ốc ?) -
    Tới đám cháu thì chỉ út anh thừa hưởng được gen này nhưng ở mức độ thấp, bằng không sợ rằng nó sẽ ế vợ !

    Khuya thứ sáu, lúc 1 giờ sáng, xẩm tui từ ICU lên tới phòng trực yên ắng, mở tủ lạnh trong hành lang gần cửa phòng, rót ly sữa uống lấy sức, vào chà răng súc miệng, rồi đặt phôn xuống bàn ngủ đầu giường, xoa chơn leo vô."swimming pool", đê mê thưởng thức tấu khúc "ngáy hoà bình" vổ về giấc mộng.
    Mới được chút xíu thì y hình ICU réo, rồi ông kia cầm phôn trả lời, xong tông cửa đi ra.
    Đi 1 chập rồi về, hỏi "vậy chớ em bật đèn office hở, anh tắt nó rồi". Còn lơ mơ thành tui chỉ ậm ờ rồi ngủ tiếp.
    Hồi dậy vô toa lết, ngó đồng hồ đã 6 rưỡi sáng.
    Từ phòng trực tui vô office riêng, tính thay đồ rồi làm breakfast ăn chung và chờ đổi phiên trực lúc 8 giờ
    Từ hồi covid, bịnh viện phát uniforme, bao thầu luôn chuyện giặt ủi, cho nhơn viên xài chùa mỗi bữa.
    Quần áo thay ra máng lên, xong bận uniforme xuống trại, khi về sẽ thay lợi.

    Thấy 1 đôi giày vải cũ mèm (size 10-11) xếp ngay ngắn trước cửa phòng (?)
    Cửa mở he hé, trên bureau chình ình cái tô với chút cereal, cái tách còn chút cà phê sữa, thấy cả miếng giấy wrap (gói smoked meat sandwich) và giấy bọc kẹo chocolat trên bàn... (chắc hồi đêm chả lục tủ lạnh mang đồ ra ăn, nhưng làm biếng dẹp có lẽ).
    Vậy nhưng đám áo quần máng tại giá treo lại hổng thấy, và mất luôn cái sắc đeo vai.
    Tui nghĩ chắc ổng mang sang phòng ổng( nên sang bển kiếm.

    Chừng mở cửa, thấy một trự nằm chình ình dài thoòng dưới đất, đầu kê trên cái gối lưng của tui, thân trùm cái mền nỉ cũng của tui. Trên bàn là cái sắc đeo và chậu lan giả bịnh nhơn tặng. Tất cả, dà tất cả, đã được trự nọ tha từ phòng tui sang.
    Thế là vội vàng vô phòng trực dựng chồng dậy báo cáo
    - xa xôi chi, giửa phòng trực và office tướng công là cái office nhỏ ngang cỡ 2 thước của một nữ đồng nghiệp trẻ -
    Tướng công hết hồn, sang đánh thức tên khách hổng mời cũng tới nọ đặng hỏi han nội tình.
    Nó biểu hồi trước (hồi nào) từng là aid-nurse ở bịnh viện Notre-dame dưới phố, chừ thành hôm lết, vô gia cư vô nghề nghiệp và thiếu cả... chứng minh nhơn dân.
    Hỏi cái chi nó cũng trật ờ, chỉ nhớ đã phi cristal (là cái chi dậy, phải crack hôn ốc) rồi nghe theo tiếng nói chỉ tới đây (???).
    Của đáng tội, ngó nó ngơ ngác hiền lành thấy thương luôn.
    Nhưng hổng biết thiệt sự đã xảy ra chuyện gì, vô cách nào, hồi nào.
    Vô làm chi và tính chừng nào mới ra ???
    Make the long story... short !

 

 

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •  
All times are GMT -7. The time now is 12:23 AM.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5
Copyright © 2023 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.
Forum Modifications By Marco Mamdouh