Register
Page 192 of 205 FirstFirst ... 92142182190191192193194202 ... LastLast
Results 1,911 to 1,920 of 2050

Thread: The Seasons

  1. #1911

  2. #1912

  3. #1913
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Post ...thôi thì thôi chỉ là phù vân...*

    Things come to pass
    But the memories stay
    *

  4. #1914
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Post ...And shout to the silver of the full moon "Yes"...*







    It doesn't interest me what you do for a living
    I want to know what you ache for
    And if you dare to dream
    Of meeting your heart's longing

    It doesn't interest me how old you are
    I want to know if you will risk looking like a fool
    For love
    For your dream
    For the adventure of being alive

    It doesn't interest me what planets are squaring your moon
    I want to know if you have touched the centre of your own sorrow
    If you have been opened by life's betrayals
    Or have become shrivelled and closed
    From fear of further pain

    I want to know if you can sit with pain
    Mine or your own
    Without moving to hide it
    Or fade it
    Or fix it

    I want to know if you can be with joy
    Mine or your own
    If you can dance with wildness
    And let the ecstasy fill you
    To the tips of your fingers and toes
    Without cautioning us
    To be careful
    To be realistic
    To remember the limitations
    Of being human

    It doesn't interest me if the story you are telling me
    Is true
    I want to know if you can disappoint another
    To be true to yourself
    If you can bear the accusation of betrayal
    And not betray your own soul
    If you can be faithless
    And therefore trustworthy

    I want to know if you can see Beauty
    Even when it is not pretty
    Every day
    And if you can source your own life
    From its presence

    I want to know if you can live with failure
    Yours and mine
    And still stand at the edge of the lake
    And shout to the silver of the full moon
    "Yes"

    It doesn't interest me to know where you live
    Or how much money you have
    I want to know if you can get up
    After the night of grief and despair
    Weary and bruised to the bone
    And do what needs to be done
    To feed the children

    It doesn't interest me who you know
    Or how you came to be here
    I want to know if you will stand in the centre of the fire
    With me
    And not shrink back

    It doesn't interest me where or what
    Or with whom you have studied
    I want to know what sustains you
    From the inside
    When all else falls away

    I want to know if you can be alone
    With yourself
    And if you truly like the company you keep
    In the empty moments
    Things come to pass
    But the memories stay
    *

  5. #1915
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Post ...somewhere beyond the sea...*







    G. hẹn 3 o'clock sharp. Nói có vài điều muốn "discussed about".

    Quán café vắng người. Một đôi tình nhân không còn trẻ mấy ngồi im lặng nhìn nhau ở trong góc. Và tôi, người thứ ba.
    Tiếng nhạc rời rã bủa quanh khoảnh không gian nhỏ - buồn như tiếng lá khóc từ buổi chiều mùa thu đang rơi trên hè phố.
    Tôi có chừng 20 phút để chờ. Nếu G. quên xuất hiện - hắn liệu mà đội mũ ni che hai cái lỗ tai vểnh cho lần gặp mặt tới.

    Tôi mở tập giấy note viết về biển của một cô bạn trẻ vừa quen trong "Book Club". Cô nhỏ hơn tôi cả thúng tuổi nhưng lại cao hơn tôi những một ngọn núi đầu đầy tóc màu lá úa. Hmm, có lẽ tại đôi giày cao gót của cô & đôi sandals đế thấp của tôi. Cô nuôi giấc mộng lớn sẽ trở thành một writer nổi tiếng để một ngày rực rỡ trong ba vạn sáu ngàn ngày, cô sẽ đoạt được giải P - rồi giải N - rồi đi lấy chồng/đẻ con/hết.
    Đây là tác phẩm thứ hai của cô. Tác phẩm thứ nhất đã bị trashed không thương xót trong bàn tay thô nhám của một ông Editor già nua và skeptical nào đó. Dù sao, câu truyện kể về biển của cô không đến nỗi tệ. Nhưng hơi chán. Cô thật chưa có "chất biển" trong ngôn ngữ "làm dáng" của cô. Để viết được về biển, người muốn viết có lẽ cần phải possess một tình yêu tận cùng & tuyệt đối, sống chết với biển - tôi nghĩ thế. Cô bạn trẻ vốn sinh ra và trưởng thành trong một thành phố tráng lệ. Vài chuyến vacation ngao du hời hợt đã không thể nào gom đủ chất mặn của biển cả để nó có thể thẩm thấu vào trái tim tràn trề ước vọng của cô.

    "When he come back from the sea?"
    Ah, họ đang nói chuyện với nhau về biển - đôi tình nhân ngồi lặng lẽ nhìn nhau buồn tênh ấy!
    Giọng người đàn ông khàn đục - có lẽ tại hút quá nhiều thuốc lá.
    Người đàn bà ngồi xoay mặt về phía tôi, trả lời với giọng thì thầm nhẹ như hơi thở:
    - Tomorrow night. I might not see you for a while.
    Dưới ánh sáng lung linh của ngọn bạch lạp, khuôn mặt người đàn bà đẹp và lạnh - nhìn từa tựa khuôn mặt của một pho tượng cổ Hy Lạp bằng đá xám. Mái tóc dầy dặn được bới cao, đen nhánh.

    G. không đến. Cũng không phone or text.
    Tôi uống ngụm café cuối cùng trong đáy tách rồi sửa soạn về.
    Lạ. Ngụm café cuối cùng của tôi cũng lênh loang màu đen sóng sánh của bóng đêm đang ập xuống ngoài hiên quán.
    Từa tựa màu tóc của người đàn bà đẹp và lạnh, không quen.

    Bất chợt nghĩ đến ông ấy, con rùa, con cá, con sứa...
    Và biển.
    Things come to pass
    But the memories stay
    *

  6. #1916
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Post ...we all talk a different language...*

    Things come to pass
    But the memories stay
    *

  7. #1917

  8. #1918
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Post A Summer Place






    Gió về. Mưa về. Từ rất sớm. Trong đêm.
    Lệ khúc sầu của mùa ngâu đến sớm?
    Biển nước mắt của những đôi tình nhân đành chọn cuộc sinh ly trên một lần tử biệt?

    Tôi vốn dĩ là một đứa rất vớ vẩn & rất dở đối phó với cái chết (hay some other versions của nó) - từ người thân/không thân - từ đền đài cổ xưa hoang tàn/đổ nát - từ lá phải rơi/hoa phải rụng - từ trăng chợt tròn rồi chợt khuyết - từ hạ đỏ/vàng rồi bỗng trắng mây bay...

    - Thế tại sao em còn nuôi pets, hử hử?
    Ông ấy lại đang muốn giở trò tra tấn. Tôi cười:
    - Để mỗi khi đi đâu quay về, yên chí vẫn có 2 kẻ sốt ruột meow-meow/woof-woof chờ mình.
    - Chỉ thế?
    - Ừa, chỉ thế. Being needed in some ways.
    - I do need you here, by my side.
    - For a while, yes. Then it will pass. When your eyes start rolling & your feet start itching.
    - There's no "tận cùng & tuyệt đối" in anything.
    - Có đấy. Death. The absolute thing!
    - Thế liệu em có dám chết vì tôi không?
    - If you're worth the cause.
    - I know I am worth it. There's no one like me before & no one same as me after.
    - So full of yourself huh. And that should be the main reason why.
    - Em nghĩ là em iêu tôi but it might be just-so in your head, not your heart.
    - Hì, chắc vậy!
    - Đừng nói với tôi là trước tôi, em chưa bao giờ falling for anybody.
    - Sẽ không đến nỗi trơ trẽn thế.
    - Và sau tôi, em sẽ chẳng còn có thể iêu ai?
    - That would be a lie.
    - But now, you're so crazzzy about me!
    - Am I? Có lẽ vì cô đơn quá chăng? Hay tại trái đất không còn được lăng xăng xoay quanh mặt trời? Hay vì mặt trăng đã bị mất đi cái power tự hóa thân thành mảnh gương phản chiếu?
    - Ouch!
    - Sao thế? Có con kiến lửa chui vào trong bít-tất hả?
    - Không. Baby đang nhe răng nanh cắn tôi.
    - So stop talking lăng nhăng already. And stop being too arrogant about your existence.
    - Do you really want me to stop?
    - Ừmm, maybe not. You then will be vanished like the tail of a comet on the dark night sky.
    - I think you really don't know what you really want.
    - I think so too. Just continue to be a zuzu if we can't fight again tomorrow huh.
    - Nói như ngày mai tận thế.
    - Không ngày mai thì cũng ngày sau, who knows?
    - Happy Wed-day, zuzu!
    - I'm always happy as a whitey pebble no matter day. Keep the wishing words for yourself. And thanks.

    Và ông ấy đã hân hoan/phớn phở keep those sweet words for himself thật.
    Họ đang trên đường dắt nhau ra biển để tập bơi bơi.
    Hy vọng cô baby sẽ mãi mãi là chiếc phao nổi bập bềnh để giữ cho cái lỗ mũi Pinocchio của ông ấy không bị sặc đầy nước muối.
    Tôi ư?
    Tôi đang bận nhìn mưa rơi...mưa rơi...
    Wonder phải chăng đó là những dòng nước mắt luyến lưu tiếc nuối cho một mùa hạ cuối cùng...
    Ngọn lửa nào rực cháy trên môi hôn những đóa hồng nhung...
    Trên cát ướt...
    Trên bụi sóng...
    Once.
    Things come to pass
    But the memories stay
    *

  9. #1919

  10. #1920
    ...for keeps... passenger's Avatar
    Join Date
    Oct 2011
    Posts
    4,141

    Post ...you belong somewhere you feel free...*







    Mars khóc như mưa & Venus cười tươi như trăng rằm.
    Quán chen chúc bầy hoa đi trẩy hội June Fest rồi bị ốm, rên như gió hú.

    - Em ốm làm sao?
    - Em đau như thế nào?
    - Có bị sốt không?
    - Có bị ho không?
    - Có bị ói mửa không?

    Mars vừa sụt sịt khóc vừa bận rộn khám bệnh.
    Venus vừa hớn hở cười vừa bận rộn thu tiền.
    Bệnh là sự tinh nghịch tai quái của trời & tiền là nỗi reo vui thỏa mãn của human's luxury, comfort.
    Nhưng bầy hoa vạn sắc khoe khoang ấy làm gì có B. Franklins cơ chứ. No Visa, Master cards either. Currency của thế giới hoa là lá, những chiếc lá xanh/vàng/đỏ/nâu chưa được xay nhuyễn & processed thành giấy để in tiền.
    Vì thế, Mars khóc như mưa.
    Mà Venus vẫn cười tươi như trăng rằm.
    Mars cáu quá, gắt:
    - Toàn lá cả đấy, không phải tiền đâu!
    Venus nháy mắt lạc quan:
    - Lá gom đem bán cho Greenway Co. cũng được khối tiền. Biết sao hơn, ai bảo ngày xưa không học chữa bệnh cho người, cứ muốn chữa bệnh cho hoa cơ!
    Có một đóa wildflower trắng ngồi u sầu lặng lẽ trong góc quán. Venus đon đả ngoắc ngoắc ngón tay trỏ, hỏi:
    - Này em, sao em không lại lấy số thứ tự chờ tới phiên khám?
    - Em không có lá. Đóa hoa dại thở dài.
    - Thế em có gì?
    - Em chỉ có cỏ. Cỏ có được xem như là lá không?
    - Hmm, cũng là lá. Nhưng hơi nhỏ. Thôi em không cần phải lấy số, cứ chờ đấy rồi sẽ tới phiên.
    Ah, Venus không thích lá nhỏ. Xời, phải lom khom gom tới biết bao nhiêu bịch plastic lá nhỏ rí đó mới đánh đổi được một Franklin?!
    - Em trả service-fee bằng một nụ hôn có được không? Đóa hoa dại bỗng buột miệng dại.
    Venus trợn đôi mắt to kẻ chì đen, sừng sộ:
    - Hử, em nói cái gì?
    - Ông ấy khóc nhiều quá, em sợ quán sẽ bị lụt mất, madam ạ! An innocent kiss might stop the tears from falling down.

    Tôi không biết rồi đóa hoa dại ơi là dại ấy có stop được cơn đại hồng thủy cuồn cuộn rơi xuống từ cặp mắt kiếng của Mars hay không.
    Giấc mơ lung tung nửa đêm lạnh cóng đến đó bị đứt.
    Nhiều phần ả hoa dại kia sẽ bị ăn vài cái tát & sẽ bị security đuổi cổ ra khỏi quán khám. Rồi cuối cùng sẽ nằm chết gục bên lề đường ấy...
    Vì bị ốm ư?
    Hay vì những cái tát đau quá đã làm dập nát những cánh hoa trắng mong manh?

    Do you have a logic answer for all those Qs, dear Mike?
    Things come to pass
    But the memories stay
    *

 

 

Tags for this Thread

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •  
All times are GMT -7. The time now is 02:15 PM.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5
Copyright © 2024 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.
Forum Modifications By Marco Mamdouh