Results 381 to 390 of 390
Thread: Khoe
-
01-30-2025, 09:25 AM #381
Trên Đỉnh Phù Vân, đầu năm nghe chị hát, ngắm hình ảnh anh chị và Heo Hồng trong ngày Tết thật vui. Cám ơn lời giới thiệu mở đầu bài hát, em biết thêm về những điều chưa biết. Một bài hát huyền hoặc ma mị như thể lên đồng, khó như thế không ngờ chị cũng hát được.
Ngày trước em sợ nghe thể loại này lắm luôn, (sợ ma), sau này nghe Mỹ Linh, Tùng Dương, Ngọc Hạ, em đã thích, bây giờ nghe chị hát, ngồi thưởng thức nguyên bài mà còn không sợ ma nữa.
Chúc anh chị và các con cháu một năm mới sức khoẻ dồi dào, mọi sự tốt đẹp, trong nhà luôn đầy ắp tiếng cười. Hồi nãy gõ nhanh rồi đi họp, em quành lại sửa.
HXhuongkhuya cám ơn các anh chị , các bạn ghé thăm .
-
02-19-2025, 07:44 AM #382
Hương ơi! hôm nay chị có chuyện kể cho nghe nè - chỉ từ trái chuối chưa chín đem nướng ép nó chín mà thành chuyện đó!
Chuyện Tình . . . Ép Chuối!
Cũng tại Facebook mà ra, cũng tại khoe khoang mà ra, dự tiệc nhà cô bạn khéo léo cho ăn món chuối nướng nước dừa về nhà còn thèm, chạy ra chợ mua ngay ba nải chuối hườm hườm xấu xí giảm giá về hí hoáy làm theo ý mình nghĩ thay vì đợi bạn chỉ cách làm! Dĩ nhiên làm có chụp hình và khoe khoang ra vẻ ta đây gì cũng biết . . . thế là nhận được tin . . . hỏi han: "Có phải . . . !"
Chuyện nhận tin hỏi han kiểu này rất dễ bị "gài" để bị mất trang Facebook mình tạo nên và dễ bị "tin tặc chiếm mặt" làm tiền bạn bè thân hữu cho nên:
Nhận thì nhận mà lơ thì lơ - ta không thèm nhận thêm bằng hữu - nhận thì nhận mà lơ thì lơ - à hát theo giọng quan họ Bắc Ninh á nha!
Nhưng rồi thêm tin nữa là đoạn viết đã đăng tứ lung tung:
"Hồi đó đi học kèm mùa Hè vui lắm, sáng đi bơi, trưa về đi học. Mười bảy bẻ gẫy sừng trâu, chắc mười sáu phải ăn cho đủ sức lớn, nên ăn cơm nhà chưa đủ, phải đi ăn hàng thêm mới không bị kiến bò bụng (đói) khi ngồi học. Từ lớp học phải băng qua đường Nguyễn Biểu mới đi ăn hàng được. Hàng ăn bán ê hề trước cổng trường Thánh Linh. (Từ Nguyễn Trãi, quẹo vào Nguyễn Biểu hướng lên cầu chữ Y, rẽ phải là gặp trường này, rẽ trái là đến trung tâm Khuyến Học). Đến lớp, dựng xe đạp xong là rủ ngay Phượng, Nhung, Cầu chạy ngay cho kịp. Nào là bột chiên của chú Sáng người Hoa, hai tay chú dùng hai cái xẻng, lật những miếng bột vuông, hình con cờ trên chảo chiên như múa. Hàng đậu đỏ bánh lọt có những hũ đậu xanh, đậu đỏ, đậu trắng thật thèm, thêm cái máy bào đá bằng tay, mỗi lần chị bán hàng xoay tay quay, cục nước đá bị bào làm văng tuyết ra chung quanh thật đẹp. Hai món này vẫn không quyến rũ bằng hàng chuối nướng nước dừa.. Món chuối nướng này đặc biệt lắm. Bà bán có nguyên quầy chuối sứ vừa hườm chín, vỏ còn xanh, một cái vỉ đựng than hồng nổ lép bép. Bà xếp những trái chuối đều đặn trên vỉ, lật qua lật lại đến khi vỏ chuối mọng lên, bà bốc chuối ra, cho vào tấm thớt ép nó dẹp lại, lột vỏ rồi lại bỏ lên vỉ, lại nướng, học trò đã đến giờ vào lớp, chuối nướng vẫn chưa xong, năn nỉ: “Dì lấy nó ra đại đi, chát chút cũng được mà ?”
rồi viết vầy nè: Sau đó là không cần chờ mà đến là có ngay đúng không?
Chao ơi, câu chuyện đã vào thời cổ tích được nhắc đến từ tên đường Trần Bình Trọng - Nguyễn Biểu đến Phan Văn Trị, nhà thờ Chợ Quán trường Thánh Tâm trường Thánh Linh Thiên Phước , nói chuyện nhớ quên đầu đuôi chẳng còn mạch lạc, hơn 50 năm rồi còn gì ? Thuở đi học thêm thuở "bẻ gẫy sừng trâu" đã qua từ lâu lắm bây giờ muốn bẻ vỏ trái bắp còn phải kêu gọi tứ phương!
Ai? Sơn hay Thành? Không chẳng là Sơn cũng không là Thành! Vậy . . .
Là người lột chuối cho má bán, rồi làm sao mà . . . thì đường Phan Văn Trị thì trường Khuyến Học là căn nhà đôi của nhà bà Bắc mẹ của Thành mặt mụn và chỉ có một bà bán chuối nướng gần ngay đó chứ sao! Nhắc lại con nhỏ hồi đó đen thui khi nào đến mua cũng hối: “Dì lấy nó ra đại đi, chát chút cũng được mà ?”
Nghe giọng nhão nhẹt mà rền vào đến trong nhà, ló mặt ra ngó coi nó ra sao, nó mặc cái áo áo sơ mi trắng bên trong cái đầm có hai quai đeo sọc trắng xanh lợt màu mây, tóc còn ướt miệng tía lia năn nỉ thật là tức cười! Khi đọc đoạn văn tui nhớ ngay hồi đó tui nói với má nướng sẵn để đó cho tui, khi nào nó ghé năn nỉ là tui nói má tui nhường cho nó phần của tui, tui ăn sau cũng được!
- Trời đất rồi giờ ở đâu?
- Ở Việt Nam chứ đâu?
- Biết gì về Thành không?
- Không, thay đổi hết rồi, tui giờ cũng già chát rồi, con cháu lớn hết ráo đâu có đứa nào biết cái món chuối nướng than bà nội nó mần hồi đó nuôi tui đi học đâu?
- Ừa! tui cũng có nhớ thấy loáng thoáng người con trai mang quầy chuối ra ngoài hiên cho Dì nướng tiếp mà có nhớ rõ mặt mũi chi đâu nè, làm như mắc cở hay sao mà khiêng ra giục xuống quày quả vô nhà lại liền!
- Cả đám con gái ngồi ăn hàng tui con trai mắc chi cho ngó mặt tui.
- Trời ơi! Vậy là đọc rồi nhận ra người ăn dành ăn giựt chuối nướng hồi xưa rồi tính đòi nợ gì đây Trời !
- Đòi chi đâu, nhắc kỷ niệm xưa là trẻ lại 50 tuổi cảm ơn không hết chứ có đòi chi đâu, viết về Má tui dù thoáng qua chứ cũng làm tui cảm động ai mà nhớ món ăn nghèo nàn quê mùa miền Tây mà người nhắc là người miền Bắc nữa chứ, tui nhớ hồi đó tui đọc câu :"Con gái Bắc điêu ngoa giả bộ ngoan hiền" nghe cái giọng là tui nể né liền, thiệt ra tui cũng ngóng mỗi ngày coi nó có tới là tui kiếm chuyện ra nói cho Má tui nhường phần cho nó!
Thôi thì cho tui cám ơn dù muộn chút nghe anh Vô Danh, tui cho anh cái tên Vô Danh trong kỷ niệm của tui, nói đến kỷ niệm là trẻ mãi không già anh Vô Danh nhé, tui lai người miền Nam lậm lắm rồi, tui sinh trong miền Nam sau 1954 anh chắc hơn tui một hay hai tuổi là hết cỡ rồi ha, vậy là người muôn năm cũ cũng đâu có xa chi đâu anh ha!
Tui mới làm chuối nướng mà không có than, nhìn giống xưa chút chút nhưng ăn thì vô duyên không tả được - có lẽ nỗi nhớ không tạo nổi cái duyên mặn mà của nước cốt dừa phải chính tay mình nạo dừa khô vắt lấy cốt, nấu trên lửa thêm chút hành lá rồi chan lên trái chuối hườm bị ép chín bằng than ửng hồng không lên ngọn, trời ơi vị ngọt dịu dàng biết tả sao cho hết đây anh, vậy nghen mai tui khoe với bàn dân thiên hạ chuyện "tình" chuối ép, nó cũng là tình nếu không làm sao mà nhớ tới vậy chứ!Hạnh Phúc mỗi sáng thức dậy - Hơi thở đầy vào ra!
-
02-25-2025, 12:28 AM #383
Chuyện tình chuối ép …
Em hóng tiếp chị đại nhé!
Chỉ có vào nhà KHOE của chị Ngô là nhẹ nhàng lòng an vui nhất nhất thôi !
Cảm ơn chị đẹp!
Hình ảnh anh chị nhìn mà ngưỡng mộ quá!
Love you so much!
-
03-04-2025, 01:39 PM #384
12 Tháng Anh Đi
Dung ơi!
Ngắm hình em và hai cháu chị vui lắm cơ! Mẹ trẻ mà hai con đã thành nhân - bao nhiêu công bao nhiêu tình em nhỉ, chị bây giờ niềm vui là hát là viết chút chút, ngắm chung quanh hoa lá từ nụ cỏ đến nụ hoa ăn trái chỉ thế mà lòng tĩnh.
Vợ chồng chị bây giờ biết mỗi phút giây là mỗi món quà cho mình, không mong chờ không nuối tiếc em xem lý do chị hít thở đều đặn và . . . thoải mái nghe nhạc . . . em hát đi Dung . . . hôm nay chị hát bài kỷ niệm của chị và anh nè!
Hạnh Phúc mỗi sáng thức dậy - Hơi thở đầy vào ra!
-
03-04-2025, 07:01 PM #385
- Join Date
- Sep 2011
- Posts
- 685
Chị oi, chuyện này người thật, việc thật, và nơi chốn cung thật phải không chị? Em biết trường Thánh Linh, hồi nhỏ em học trường Chí Thiện, sau đồi thành Trần Bình Trong. Còn Thánh Linh đổi thành Ba Đình. Nhà Ngoại em ở trong đường Nguyễn Biều, còn ba mẹ em thì ở đại lộ Trần Hưng Đạo, gần rạp Lao Động, Lux ngày xưa ah1 chị. Xe nước đá bào ngay truòng Thánh Linh em biết nè, biêt2 ông bột chiên luôn
-
03-04-2025, 08:36 PM #386
Bạch Kim ơi! Người thật việc thật như em nói - những chuyện chị kể trên Đặc Trưng thời vừa tạo diễn đàn đó em, từ đây ôi chao ơi là bạn hữu tìm lại chị, tưởng chị đã sang Mỹ tháng 3 - 1975, rồi bao nhiêu là bạn cùng sinh hoạt khắp nơi nữa chứ - từ Canada gởi hình cũ sang cho chị ôi chao ơi đủ thứ hết á, người thương thầm nhớ trộm người . . .
Hôm nay có thêm em cũng có kỷ niệm ngay nơi chị kể, nhà thờ Chợ Quán trường Chí Thiện trường Bác Ái . . . Con gái lớn của chị hồi đó học trường Chí Thiện, nó theo bạn đi thăm cô giáo ốm, chị đi đón không thấy con đâu đi lùng xục tìm khắp chốn, rồi cô nàng lội bộ về chị nọc xuống divan nhịp nhịp chổi lông gà vào mông con và hỏi có biết lỗi chưa, con trả lời vầy nè: con xin lỗi từ nay con chừa không đi thăm cô giáo nữa! Ui trơi ơi cả nhà cười to chị cũng phì cười dù cố làm mặt nghiêm . . . mới đó mà . . . em xem hình chị tìm được trên trang của anh Duy nè 1973
Hạnh Phúc mỗi sáng thức dậy - Hơi thở đầy vào ra!
-
03-04-2025, 11:27 PM #387
U là trời! Một thời để nhớ để thương chị hí!?
Sao mà chị giỏi thiệt , chắt chiu từng kỉ niệm , từng tấm ảnh xưa xa lắc xa lơ .., mà duyên dáng đáng trân quý biết là bao!
Em thật sự ngưỡng mộ chị ! Từ nhà Khoe sang nhà Facebook luôn!
Chị biết ko ? Em mê nhạc lắm , nghe và hát khi ở nhà 1 mình ( vừa nấu cơm giặt giũ vẫn nghêu ngao đó chị) . Hịiiii
Nhưng mỗi lần họp CLB phụ nữ , hay sinh Nhật chị em trong chung cư, 2 đứa nhỏ nhà em đều dặn” Mẹ ơi xuống đó mẹ đừng hát nha mẹ/ mẹ hát i như tụng kinh vậy ! “
Dỡ lắm hả con ? Tụi nó thưa ko dỡ mà sao sao ấy .
Hịiiii
Hát ở nhà cũng lui tới “ Chuyến tàu hoàng hôn , rồi Huế xưa …”
Em cũng buồn lắm chị ! Ơn trên ko cho em tiếng hát siu lòng người , để em vi vu và ít ra cũng không bị con em chê . Hahaaa.
Em nghe chị , các chị và anh 5 … hát hết đó .
Chào quý mến chị đẹp và khách nhà Khoe đầy ắp nụ cười và yên bình trong tâm hồn khi ghé thăm!
-
03-05-2025, 05:26 PM #388
Chào khách, anh chị em bạn nhà Khoe, chị Hai, Hương, Bạch Kim, Dung đang nói chuyện Sài Gòn, quà vặt vui quá !
Hình xưa quý quá . Chị Hai viết chữ đẹp thiệt nha .
Thấy hình Dung chụp ở Huế người đẹp, áo xinh, hạnh phúc đang ở bên cạnh 3 mẹ con.
Chị Hai, nhắc " chuyện tình ép chuối " đưa chị về thời xưa, cảm thấy trẻ lại, em hay nhắc những kỷ niệm thời thơ ấu để thấy yêu đời, kể chuyện đi du lịch để thấy vui lại .
em khoe chuối hườm hườm sáng nay nè, 3 tháng hè không mưa, người chăm sóc vườn chuối của em làm biếng tưới 3 hột nên lá thì cháy hết, buồng chuối nào cũng teo tóp bị chín ép
Em chặt về 4 buồng, 2 buồng nhỏ xíu xiu đen cháy, ốm nhom chỉ mót thôi, còn 2 buồng kha khá em đem phơi nắng 1 tiếng, rờ ấm rồi quấn giấy báo để vô thùng đậy kín 2 ngày lấy ra .
Trong tủ đá còn đầy đồ ăn ngọt, bánh tét, chuối nếp nướng, kem chuối ( chị bạn làm cho, em gái làm khác kiểu) mà em chưa ăn .
hic em đang cử đồ béo, đồ ăn ngọt mà muốn nướng chuối ép nước cốt dừa, chắc chiều em đốt củi lấy than mần một mẻ rồi cho chị, em, cháu ăn bớt, em ăn trừ côm 9 trái thôi.
Chuyện Tình Ép Chuối của chị Hai đây
Chiều nay em đóng phin "chuối nướng" tập 1 nha .
Hôm kia đem về phơi trước cửa nhà cho ấm rồi cưa ra từng nải để giú ...lá để tước dây chuối
Sáng nay .....
Last edited by Thùy Linh; 03-05-2025 at 05:29 PM.
-
03-07-2025, 06:54 AM #389
Chào buổi sáng thứ Sáu bình an đến chúng mình - đặc biệt ngày hôm nay là ngày của PHỤ NỮ đó nghen!
Trời đổ mưa lạnh nóng bất thường nên con người mình có hơn hai trăm khúc xương nó la làng to quá - sáng dậy đau - trưa cũng đau - tối cũng đau nói chung là Đờ au ĐAU - uống thuốc thì vật vờ không uống thì người mình thơm lừng mùi Bengay - mùi Salonpas - mùi . . . rượu thuốc ngâm gia truyền từ Huế . . . ôi còn đâu mùi Chanel N-5 mùi . . . mê đời phụ nữ!
Nghiệp gì mà phụ nữ chịu đau nhức nhiều hơn nam giới - rõ ràng rành mạch là thế rồi mỗi năm họ, đúng rồi HỌ nói tổng thể cái phía khác với phụ nữ an ủi ve vuốt đền bù chút chút bằng cách tặng hoa tặng kẹo ban phát chút quyền lực có dấu ấn có chữ ký trên văn bản hẳn hoi không tin vào đây đọc nè, trước năm 1975 chỉ có ngày Hai Bà Trưng là thiếu nữ có những cuộc thi may áo nấu cơm, hát hò múa này kia chút chút, rất an hòa dịu dàng dĩ nhiên thuở ấy quý bà bị nhiều thứ áp đặt lắm toàn là "cắn răng" chịu đựng - sau khi có ngày "quốc tế PHỤ NỮ" được Liên Hiệp Quốc công nhận mới thoải mái . . . Ô! quý chị em mình tự tìm hiểu đi nghen, khi không hôm nay mình bàn chi chuyện này vậy hè!
Từ chuyện than đau nhức, cái đau nhức của xương làm sao so được với đau nhức của sinh nở, đau chút rồi hết ngay hết dứt khoát! Đằng này nó đau ỉ ôi đau dai dẳng đau tẳn mà tẳn mẳn đau êm đềm đau đêm đau sớm đến trưa cơn đau rình mò chờ đến chiều nó rị mọ tiếp tục . . . đau tới sáng! Chu kỳ trăng tròn trăng khuyết đã không còn rồi bác sĩ nói này nói nọ, đổi thuốc này thuốc kia khuyên nên thế này thế nọ chẳng qua y chang chuyện ve vuốt bằng hoa bằng kẹo cho có với người ta và các nơi buôn bán được tăng thêm thu nhập!
Em Ba ơi, hình chị chưng có chữ viết đẹp đó là chị tìm thấy trên internet - sau khi chị viết kể lung tung đó Ba, rồi chị biết tin bạn hữu người còn kẻ mất toàn là chuyện bất ngờ giống chuyện chị Áo Vàng tìm ra ban. qua em vậy đó!
Em Platium à ơi! Ngôi trường Chí Thiện nhà thờ Chợ Quán là nơi chị có nhiều kỷ niệm đẹp lắm, lễ đêm Noel cả nhà đi lễ thuở chị còn đủ song thân, rồi sáng Chủ Nhật đi lễ sớm có người đi theo, rồi chầu thánh thể buổi chiều có anh chàng vận động viên bơi lội ở hồ tắm Thảo Điền quận Tám theo chị nữa . . . bây giờ ngồi ráng nhớ lại cái tên "Thảo Điền" mà vẫn không biết có nhớ đúng hay không nữa, con đường vào hồ bơi đi ngang qua trường trung học quận Tám - đi bơi xong đánh bóng bàn vui không tả được nhất là còn trẻ nữa chứ chị khoe luôn tấm hình này cũng có được từ người anh sống ở Canada tìm ra chị gởi cho,thuở ấy có hình ảnh không dễ đâu á nha, chị mất nhiều hình ảnh đẹp lắm sau 1975, tiếc vô cùng luôn hình trong máy slide dạng phim phải có máy chiếu lên tường . . .
Nói chung là mấy hôm nay chị . . . đau . . . chút nữa lại leo lên núi cho bớt đau . . . người ta đau thì nằm lì, chị càng đau càng đi . . . thách thức xương cốt xem ai là chủ ai đó nghenHạnh Phúc mỗi sáng thức dậy - Hơi thở đầy vào ra!
-
03-14-2025, 06:38 AM #390
Tưởng Nhớ - Đau - Quên
Cuối thập niên 60, trong bối cảnh chiến tranh lên cao điểm, ca khúc “Tưởng Như Còn Người Yêu” do Phạm Duy phổ nhạc từ thơ của Lê Thị Ý gây xúc động lớn lao cho người nghe. Nhà thơ Lê thị Ý xuất thân trong một gia đình văn nghệ. Người anh lớn là nhà thơ Vương Đức Lệ, người chị lớn là nhà văn Phượng Kiều và cô em gái là nhà văn Lê Thị Nhị.
Lê Thị Ý làm thơ rất sớm, từ lúc còn học trung học và viết đều hơn khi theo gia đình vào Nam năm 1954. (Đinh Quang Anh Thái)
Thương Ca 1
“Ngày mai đi nhận xác chồng
Say đi để thấy mình không là mình
Say đi cho rõ người tình
Cuồng si độ ấy hiển linh bây giờ
Cao nguyên hoang lạnh ơ hờ
Như môi thiếu phụ nhạt mờ dấu son
Tình ta không thể vuông tròn
Say đi mà tưởng như còn người yêu
Phi cơ đáp xuống một chiều
Khung mây bàng bạc mang nhiều xót xa
Dài hơi hát khúc thương ca
Thân côi khép kín trong tà áo đen
Chao ơi thèm nụ hôn quen
Đêm đêm hẹn sẽ chong đèn chờ nhau
Chiếc quan tài phủ cờ màu
Hằn lên ba vạch đỏ au phũ phàng
Em không thấy được xác chàng
Ai thêm lon giữa hai hàng nến trong?
Mùi hương cứ tưởng hơi chồng
Nghĩa trang mà ngỡ như phòng riêng ai.”
(Phạm Duy phổ Nhạc - Saigon-1971)
Ngày mai đi nhận xác chồng
Say đi để thấy mình không là mình
Ngày mai đi nhận xác anh
Cuồng si thuở ấy, hiển linh bây giờ
Cao nguyên hoang lạnh ơ hờ
Như môi goá phụ nhạt mờ vết son
Tình ta không thể vuông tròn
Say đi mà tưởng như còn người yêu.
. . . . . .
Phi cơ đáp xuống một chiều
Khung mây bàng bạc mang nhiều sót sa
Dài hơi hát khúc thương ca
Thân côi khép kín trong tà áo đen
Chao ôi thèm nụ hôn quen
Chong đèn hẹn sẽ đêm đêm đợi chờ
Chao ôi thèm nụ hôn quen
Chong đèn hẹn sẽ đêm đêm đợi chờ
Bây giờ anh phủ mầu cờ
Bây giờ anh phủ mầu cờ...
. . . . . . . . .
Em không nhìn được xác chàng
Anh lên lon giữa hai hàng nến trong
Mùi hương cứ tưởng hơi chồng
Ôm mồ cứ tưởng ôm vòng người yêu !Hạnh Phúc mỗi sáng thức dậy - Hơi thở đầy vào ra!
Similar Threads
-
Phụ Nữ Khoe Chồng Hay Khoe Chó? - Trịnh Thanh Thủy
By hat cam in forum Lượm Lặt Khắp NơiReplies: 6Last Post: 08-18-2015, 11:25 AM