Results 1 to 10 of 87
Thread: Gió thoảng hoa rơi
-
08-24-2017, 08:03 AM #1
- Join Date
- Sep 2011
- Location
- sea
- Posts
- 689
Gió thoảng hoa rơi
Có những đêm mình mơ đang viết gì đó. Sáng ra, tỉnh giấc lại quên chẳng nhớ mình đã viết gì.
Đêm qua cũng thế, mình mơ đang viết. Sáng nay tỉnh giấc, chỉ còn nhớ mỗi cái tựa bài
"Gió thoảng hoa rơi". Thôi thì nhớ được chút nào hay chút ấy, cứ ghi lại cái tựa vào đây đã.
Mai mốt nhớ tiếp sẽ ghi tiếp.
-
08-24-2017, 05:55 PM #2
Viết lách lăng nhăng cũng thành ra một cái thú giống như là đi dạo với chữ, joyriding with words. Có khi chỉ ngồi nghĩ mình sẽ viết gì cũng đã thấy vui, chả cần mất công căm cụi gõ gõ, gạch gạch, và khi viết thìý nghĩ lại thêm trì trệ vì vận tốc của chữ chỉ bằng một phần mười vận tốc của ý.
Đêm mơ, đôi môi đôi mươi chợt nghe còn nồng, dù cũng tàn nhanh như cánh hoa mùa nắng. Thức giấc, mảnh trăng vỡ nom như mảnh hồn mình tít trên ấy. Tìm bàn tay nhỏ của mùa Xuân... Buồn tôi em có bao giờ biết chăng?
-
08-25-2017, 08:27 AM #3
- Join Date
- Sep 2011
- Location
- sea
- Posts
- 689
Cảm ơn anh Ốc đã khuyến khích mình viết. Thật đấy. Ngay cả cuộc sống cũng thế
- đôi khi mình cũng cần một lời khuyến khích để sống. Lời khuyến khích ấy ẩn giấu
dưới nhiều tên gọi khác nhau, như tiền bạc, danh vọng, hoặc tình yêu. Mới đây, có
một người đến và nói với mình, em yêu anh như yêu cỏ cây hoa lá. Và, mấy ngày
nay mình đang phân vân tự hỏi, liệu đây có phải là một lời khuyến khích để mình tiếp
tục sống qua cõi nhân gian này, không nhỉ?
-
08-25-2017, 10:35 AM #4
- Join Date
- Feb 2013
- Posts
- 144
Chào anh ốc,
Chào anh Văn (đi quanh một vòng lại trở về tên cũ ha),
Hai anh viết rất hay nhưng sao lại hiếm khi viết, thật tiếc.
Anh Văn, không biết lời nói này có hồ đồ không, nhưng có câu: "Nếu bạn không mở cửa sổ thì làm sao có nắng gió tràn vào ..."
-
08-25-2017, 12:24 PM #5
-
08-25-2017, 07:35 PM #6
- Join Date
- Sep 2011
- Posts
- 4,667
-
08-28-2017, 08:19 AM #7
- Join Date
- Feb 2013
- Posts
- 144
-
08-28-2017, 10:35 AM #8
- Join Date
- Sep 2011
- Location
- sea
- Posts
- 689
* cmty, mình thích một căn nhà có nhiều cửa sổ, và luôn mở rộng cả ngày lẫn đêm.
---
Lần nói chuyện cuối, cô Một bảo anh đừng gọi em nữa, em chẳng còn gì để nói với anh.
Nghe vậy, mình có cảm giác như cô đã thò tay vào lồng ngực mình và bóp nghiến trái
tim. Ừ, thì thôi không gọi, không tơ tưởng gì nữa. Xong.
Rồi mình gặp cô Hai. Lần đầu, cuộc trò chuyện vồn vã, tuôn trào như thác đổ trên ngàn.
Lần thứ hai, thác biến thành sông, chảy êm đềm qua những cánh đồng, những làng quê.
Lần thứ ba, sông đã hoà vào biển cả, lặng lờ, mất dấu. Lần thứ tư, trước khi gọi người ấy,
mình phải suy nghĩ xem sẽ nói những gì, không thôi thì cả hai sẽ rơi vào những khoảng
im lặng mênh mông.
Có thể là cô Một đã thành thật, mà mình thì tự ái: hai người chẳng có bao nhiêu chuyện để
nói với nhau.
Khả năng trò chuyện của mình kém cỏi vậy, thì mơ gì một hồng nhan tri kỷ?
-
08-28-2017, 11:32 AM #9
- Join Date
- Dec 2011
- Posts
- 1,089
Chào làm quen anh Văn
Em thấy lắm ông chả nói gì nhiều, chỉ dùng bó đì lăn quỵt mà cũng có rất nhiều hồng nhan. Hôm nào có lên face anh thử xem sao.
Chúc may mắn!Last edited by TL4; 08-28-2017 at 11:40 AM.
-
08-28-2017, 11:44 AM #10